Mục lục
Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có điều, khi chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, thân thể của hơn hai mươi vị đế vương kia đã trở nên ngày càng hư ảo hơn.

Suy cho cùng bọn họ không phải là bản thể, do đó, chiến đấu càng kịch liệt, tiêu hao của bọn họ càng lớn.

Thấy cảnh này, Thiên Hình ở dưới trầm giọng nói, “Họ không trì hoãn lâu hơn được nữa đâu.”

Thiên Thần nghe thấy lời Thiên Hình, lập tức cau mày, “Còn át chủ bài không?”

Thiên Hình lắc đầu, “Hết rồi.”

Át chủ bài lớn nhất của vương triều Thiên Mộ, chính là bài vị của tiên tổ, nhưng bây giờ, hai con át chủ bài đã dùng hết rồi.

Thiên Thần đột nhiên nói, “Vì sao tổ tông lại biết Diệp huynh vậy?”

Thiên Hình nhìn Diệp Quân đang chiến đấu điên cuồng ở chân trời, yếu ớt nói, “Lai lịch Diệp huynh của đệ, còn khủng bố hơn chúng ta tưởng tượng.”

Thiên Thần gật đầu, “Diệp huynh thật sự không tầm thường, chỉ là ta cũng không ngờ hắn lại nghịch thiên như vậy.”

Trong không gian sâu, cuộc chiến càng ngày càng kịch liệt.

Mặc dù đám người Diệp Quân đã liên kết vây công, nhưng ý chí Đại Đạo vẫn xử lí dễ dàng, hơn nữa, khí tức còn càng ngày càng mạnh, ngược lại với bên Diệp Quân, Diệp Quân còn tốt, lúc này hắn giống như một kẻ điên, càng giết càng điên, sức chiến đấu cũng càng ngày càng mạnh.

Nhưng hai mươi mấy vị đế vương kia lại càng ngày càng hư ảo.

Kiểu chiến đầu cường độ cao này, thật sự là tổn hại quá lớn, bọn họ hoàn toàn không chống đỡ được, nhiều nhất là nửa khắc nữa, bọn họ sẽ kiệt sức.

Lúc này, đế vương trung niên dẫn đầu đột nhiên dừng lại, khi ông ta dừng lại, các đế vương còn lại cũng từ từ dừng hết, bọn họ nhìn nhau, trong mắt xẹt qua một tia quyết tuyệt.

Đế vương trung niên cầm đầu nhìn Diệp Quân ở nơi xa đang cầm kiếm điên cuồng chém vào ý chí Đại Đạo, “Bạn nhỏ, chúng ta sức yếu, không thể tiếp tục kề vai chiến đấu cùng bạn nhỏ nữa, vương triều Thiên Mộ sau này, còn nhờ bạn nhỏ quan tâm trông nom một chút.”

Vừa dứt lời, ông ta và tất cả các đế vương bên cạnh đều bùng cháy cùng lúc, khoảnh khắc tiếp theo, hai mươi mấy cột ánh sáng đang bùng cháy hung hăng đánh về phía ý chí Đại Đạo ở nơi xa.

Bọn họ rất rõ, tiếp tục dây dưa như thế, bọn họ sẽ bị kiệt sức, nếu đã vậy, còn không bằng đốt cháy bản thân, nâng thực lực lên đỉnh điểm, sau đó dùng toàn lực tấn công một phát.

Theo sự bùng cháy, khoảnh khắc này khí tức của hơn hai mươi vị đế vương đạt đến đỉnh cao, tiếp đó, trong ánh mắt của vô số người, hơn hai mươi trụ sấm Hỏa Diễm hung hăng đánh về phía ý chí Đại Đạo.

Ầm ầm!

Chỉ thấy trong chớp mắt, chân trời trở thành biển lửa vô biên, đất trời rung chuyển.

Những tiếng nổ không ngừng vang lên trong mảnh lửa đỏ vô biên, theo những tiếng nổ vang lên liên tục, những luồng sóng lửa không ngừng quét ra bốn phía, đồng thời, trong nhà thờ tổ của vương triều Thiên Mộ, từng tấm bài vị nổ tung.

Cuối cùng, sau khi tấm bài vị cuối cùng vỡ thành nhiều mảnh nhỏ, trong biển lửa ở chân trời mới không còn động tĩnh gì nữa.

Mọi người nhìn chằm chằm vào khu vực đó, trong biển lửa kia, tay Diệp Quân cầm thanh kiếm gãy đứng đó, xung quanh hắn tỏa ra kiếm thế cực kì mạnh mẽ, hai mắt hắn khẽ nhắm lại, mày cau chặt.

Thật ra, hắn cũng không biết, giờ này khắc này, trong lúc ý chí của hắn đang đối kháng với phong ấn kia, đã xảy ra biến hóa to lớn rồi.

Đối diện Diệp Quân, ý chí Đại Đạo vẫn còn ở đó, lúc này sắc mặt nó cực kì khó coi, nó cũng không bị thương nặng, nhưng với nó mà nói, đây là điều sỉ nhục!

Vô cùng nhục nhã!

Đại Đạo chí tôn vô thượng, mà nay lại bị những con kiến hôi này xúc phạm liên tục!

Trong cơn thịnh nộ, tay trái ý chí Đại Đạo đột nhiên nắm chặt, giây lát, vô số sức mạnh đại đạo tập hợp từ trời đất này, uy áp đại đạo mạnh mẽ quét qua trời đất, dường như muốn nghiền nát cả vũ trụ này, khủng bố vô cùng.

Chỗ không xa, tay Diệp Quân cầm kiếm gãy đặt ở ngang trước ngực, hắn không thể phóng thích kiếm ý của bản thân, nhưng dựa vào khí thế của mình, thế mà lại ngăn cản được uy áp khủng bố của Đại Đạo.


Ý chí Đại Đạo nhìn Diệp Quân chằm chằm, đang muốn ra tay, nhưng đúng lúc này, chỉ thấy ở chỗ sâu trong tinh hà, thời không nổ ra, tiếp đó, một luồng âm thanh vang lên ập tới như sấm mùa xuân, “Chó Đại Đạo, ngươi dám động vào hắn thử xem.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK