Nói rồi, hắn xoay người rời đi.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đột nhiên nói: "Đó là giả".
Vẻ mặt Diệp Quân lập tức cứng ngắc...
Giả!
Diệp Quân nhìn về phía Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, hơi ngạc nhiên nhưng cũng dễ hiểu.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu bình tĩnh đứng yên.
Diệp Quân bật cười, cũng không nói gì thêm mà xoay người đi ra ngoài.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu liếc nhìn quầy bán trứng, sau đó xoay người đi theo.
Sau khi rời khỏi thương hội, hai người đi về phía phủ đệ của tộc Đệ Nhất.
Dọc đường đi, Diệp Quân lật xem quyển Cổ Sử dày cộm kia, không thể không nói nó được ghi chép rất tỉ mỉ, từ thời đại Cổ Sử đến nay, trong suốt sáu tỉ năm đã có những chuyện trọng đại gì xảy ra đều được nó ghi chép chi tiết, bao gồm cả một vài thiên tài từng xuất hiện qua mỗi thời đại, tất nhiên thiên tài có thể được ghi chép vào trong này không phải là thiên tài bình thường, họ đều là những tồn tại quái dị nhất trong thời đại đấy.
Mà lúc viết đến Đại Đế đầu tiên của thời đại Đế Giả và Thập Hoang, tác giả cũng chỉ đề vài chữ ngắn ngủi: Đế xuất hiện, đất rung trời chuyển.
Đó là lần đầu tiên vũ trụ này xuất hiện Đại Đế!
Lúc chưa xuất hiện Đại Đế, toàn bộ thời đại Đế Giả và Thập Hoang đều là do vô số thiên tài tranh bá, mà Đại Đế vừa xuất hiện đã lập tức trấn áp hết tất cả thiên tài cùng yêu nghiệt nơi đây, đồng thời khiến vạn tộc phải thần phục.
Không thể không phục!
Sau khi đạt đến Đại Đế, họ đã kéo dài khoảng cách với toàn bộ người ở nơi đây, nghiền ép tất cả.
Nhìn thấy Diệp Quân đọc đến xuất thần, Đệ Nhất Tĩnh Chiêu ban đầu cũng không định quấy rầy, nhưng chẳng mấy chốc cô ta đã nhíu mày lại rồi kéo lấy ống tay áo của Diệp Quân.
Diệp Quân dừng lại, hắn hồi thần rồi nhìn về phía xa, cách đó không xa có hai kiếm tu đang chậm rãi đi đến, dẫn đầu là cô gái đeo kiếm lúc trước, theo sau còn có thêm một ông lão kiếm tu.
Cô gái đeo kiếm và ông lão chậm rãi đi tới trước mặt Diệp Quân và Đệ Nhất Tĩnh Chiêu, cô ta nhìn Diệp Quân một lúc rồi quay sang Đệ Nhất Tĩnh Chiêu: "Tĩnh Chiêu tộc trưởng, hôm nay chúng ta đến đây là vì thanh tàn kiếm kia, nếu Tĩnh Chiêu tộc trưởng đồng ý nhường cho, Đế Kiếm Tông ta vô cùng cảm kích".
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn cô gái đeo kiếm: "Nếu không thì sao?"
Cô gái đeo kiếm híp mắt lại: "Vậy Tĩnh Chiêu tộc trưởng không muốn nể mặt Đế Kiếm Tông chúng ta rồi".
"Không nể thì không nể thôi!"
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu nhìn chằm chằm cô gái đeo kiếm, trả lời không chút do dự.
Keng!
Bỗng, xung quanh đột nhiên vang lên từng tiếng kiếm ngân vang, ngay sau đó, mấy trăm kiếm tu phá không lao ra, chỉ trong nháy mắt, đã có rất nhiều kiếm tu đứng vây quanh Diệp Quân và Đệ Nhất Tĩnh Chiêu.
Cô gái đeo kiếm nhìn chằm chằm vào Đệ Nhất Tĩnh Chiêu: "Tĩnh Chiêu tộc trưởng, Đế Kiếm Tông và tộc Đệ Nhất không ân không oán, chúng ta cũng không muốn có ân oán với tộc Đệ Nhất".
"Ồn ào!"
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đột nhiên phất tay áo lên, trong thoáng chốc, một luồng sức mạnh đáng sợ đã ập đến cuốn lấy cô gái đeo kiếm lên, cô gái kia phản ứng cực nhanh, trong nháy mắt Đệ Nhất Tĩnh Chiêu ra tay đó, cô ta nhanh chóng rút kiếm sau lưng ra chém mạnh về phía trước một nhát, nhưng kiếm vừa tung ra thì cả người đã bị đánh bay. Các cường giả Đế Kiếm Tông thấy thế thì định xông lên tấn công, nhưng đúng lúc này, giữa đất trời đột nhiên xuất hiện mấy nghìn luồng hơi thở mạnh mẽ.
Cường giả tộc Đệ Nhất!
Chỉ trong nháy mắt, những cường giả Đế Kiếm Tông vốn đang bao quanh Diệp Quân và Đệ Nhất Tĩnh Chiêu đã bị vây đánh.
Đệ Nhất Tĩnh Chiêu vô cảm hô lên: "Bắt hết toàn bộ".
Dám ra tay ở thành Đệ Nhất?
Bắt hết!
Vừa dứt lời, các cường giả tộc Đệ Nhất ở xung quanh đã chuẩn bị ra tay.