Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? - Lưu Ly (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Làm học đồ nhiều năm, hắn ta đương nhiên là từng xem bản vẽ.

Nhưng bản vẽ này của Lưu Ly, lại không hề giống vậy, là phong cách mà hắn ta chưa từng nhìn thấy.

Thực tế, hoa văn bên trong đồ sứ này cũng vô cùng tinh sảo, nếu dựa theo bản vẽ nung ra, không bỏ ra chút công phu thì rất khó.

Chỉ là Tiểu Ly đưa bản vẽ này cho hắn ta là có ý gì?

Trương Tiểu Xuyên nghi hoặc nhìn về phía Lưu Ly, đáy mắt tràn đầy ý hỏi.

“Nếu như ta muốn Tiểu Xuyên Thúc nung ra những thứ này, thúc có nung được không?”

Trước đó những lọ đựng mỹ phẩm dưỡng da của cô đều là hợp tác với nhà máy gốm sứ trong huyện, mà qua điều tra, tiệm son phấn Chu gia lần này dùng bình sứ mà bình sứ lần này tiệm son phấn Chu gia nhìn bên ngoài giống của cô như đúc, hẳn là xưởng gốm sứ làm cho cả hai nhà.

Nếu như vậy, cô cũng không cần thiết phải hợp tác với xưởng gốm sứ kia nữa, nếu không không chừng lại bị lộ cái gì đó ra ngoài.

Mặc dù cô cũng có đi tìm xưởng gốm ở huyện khác, nhưng mà đến cùng cũng phiền toái, lại thêm nguy hiểm có thể bị lộ bí mật, cho nên nếu là Trương Tiểu Xuyên có thể nung ra được, vậy thì cũng giảm được không ít phiền phức.

Nhân phẩm Trương Tiểu Xuyên, cô vẫn tin được.

Trương Tiểu Xuyên vừa nghe Lưu Ly nói thế, đầu tiên là kinh ngạc A lên một tiếng, rồi lại có dáng vẻ căng thẳng không ngờ.

Mở to miệng, giống như là muốn từ chối, nhưng đáy mắt lại có chút không cam lòng.

Giống như là củng cố tâm lý nửa ngày, cuối cùng Trương Tiểu Xuyên vẫn là gật đầu: “Ta có thể.”

Dừng một chút: “Chỉ là cần một chút thời gian.”

Lưu Ly: “Bao lâu?”

Trương Tiểu Xuyên nghĩ nghĩ, mới nói ra một con số tương đố bảo thủ: “Mười ngày.”

Mười ngày này, hắn ta phải chuẩn bị một xưởng nung gốm nhỏ, còn phải chuẩn bị nguyên liệu, lại thêm luyện bùn, chế phôi lên men, thời gian mười này cũng là vô cùng gấp gáp.

Nhưng, hắn ta không muốn bỏ lỡ cơ hội này.

Lưu Ly gật gật đầu, móc một thỏi bạc từ trong lòng ra: “Mười lượng bạc này cho Tiểu Xuyên Thúc dùng đến trước, nếu như nung thành công, sau này bên phía ta cũng phải làm phiền Tiểu Xuyên Thúc rồi, nếu như không thành, vậy mười lượng bạc này xem như là đền bù cho tổn thất của Tiểu Xuyên Thúc.”

Bình sứ cô cần, ngoại hình càng thêm tinh mỹ, hình vẽ bên ngoài bình sức là logo họa tiết cô tự mình thiết kế, logo này là hình hoa lan cách điệu, rất khó bắt chước.

Mà khó khăn nhất kỳ thật ở bên trong bình trực tiếp nung một hoa văn giống như logo nhô lên, hoa văn này tương đương với mật mã phòng giả, bởi vì không dễ bắt chước lại thêm bí mật, cho nên càng cần phải bảo mật.

Trương Tiểu Xuyên muốn hợp tác lâu dài với Lưu Ly, muốn tự mình nung sứ, cho nên cũng không từ chối ngân lượng Lưu Ly đưa đến.

Chuyện đã bàn xong sơ bộ, Lưu Ly cũng không ở lại thêm nữa.

Rời khỏi nhà thôn trưởng vừa hay gặp được Cố Tại Ngôn đến đón cô.

Lúc nhìn thấy Cố Tại Ngôn, tâm trạng có chút nặng nề cả ngày hôm nay của Lưu Ly lập tức tốt lên nhiều.

Người đàn ông này bắt đầu từ hôm đó trở về, biểu hiện ra với cô chính là vô hạn bao dung và săn sóc, cho dù là cái gì cũng không nói, thật sự là làm cô vô cùng an tâm.

Lưu Ly đi qua, chủ động nắm tay Cố Tại Ngôn.

Cố Tại Ngôn nhìn bàn tay hai người nắm lấy nhau hơi hơi nhếch mày, tâm trạng rất tốt.

“Chuyện đều giải quyết xong rồi?” Cố Tại Ngôn hỏi.

Lưu Ly: “Bên phía kho hàng bị người ta đánh cắp 300 bộ mỹ phẩm dưỡng da, đã cho Triệu bà đi điều tra rồi.”

Cố Tại Ngôn: “Cần ta hỗ trợ không?"

“Cần!” Lưu Ly không chút do dự trả lời, rõ ràng đã sớm có suy nghĩ như vậy rồi.

Hiểu suất làm việc của người Cố Tại Ngôn, Lưu Ly vô cùng tin tưởng, để bọn họ đi thăm dò, cô có thể biết kết quả sớm hơn, sớm nghĩ ra biện pháp ứng phó.

Về phần Triệu bà, cô cho bà ta ba ngày, cũng là muốn xem năng lực làm việc của bà ta đến cùng là thế nào.

Nếu thật sự bà ta có thể tra được hung phạm, sau này tiếp tục để bà ta làm quản sự không hẳn là không được, nếu không tra được, cô sẽ có sắp xếp khác.

Đúng lúc này, phía trước cách đó không xa truyền đến một trận ồn ào không bình thường.

Nhìn về phía phát ra âm thanh, Lưu Ly nhíu mày.

Đã là phía nhà cũ nhà tổ Lưu gia.

Lưu Ly cũng không muốn liên quan gì đến nhà tổ Lưu gia, cho nên cũng không có ý muốn đi xem náo nhiệt.

Nhưng mà lúc này, Cố Tại Ngôn lên tiếng: “Nếu như có náo nhiệt xem, vì sao không đi?”

Nói xong, không nói lời nào, kéo Lưu Ly đi về phía nhà tổ.

Còn chưa đến cửa nhà tổ, Lưu Ly xa xa đã nhìn thấy một đám người vây xung quanh nhà tổ Lưu gia, mà bên trong nhà tổ thì truyền ra một trận khóc rên.

Lưu Ly chú ý đến, ngoài cửa nhà tổ Lưu gia có một đám người không phải người trong thôn, còn có mấy gã sai vặt ăn mặc kiểu nhà giàu có, trong đó có một bà mối mặc hoa y màu đỏ, đỉnh đầu cài một đóa hoa hồng lớn, mà sau lưng bà mối còn có một cỗ kiểu màu hồng nhạt đi theo.

Đây là có chuyện gì?

Lưu Ly vừa mới cảm thấy nghi hoặc, đã thấy bên trong Lưu gia, hai bà tử thô kệch kéo Lưu Tiểu Vũ của Nhị phòng ra ngoài, mà trên mặt Lưu Tiểu Vũ thì đầy nước mắt, kêu gào vào bên trong: “Mẹ, mẹ cứu con, con không muốn đi làm thiếp cho một ông già.”

Làm thiếp cho một ông già?

Lưu Tiểu Vũ không phải đính hôn với Hồ Sang tú tài thôn Hồ gia sao? Này năm trước không phải còn vì đoạt được vị hôn phu của Tiểu Cúc mà khoe khoang, sao vừa mới sang năm đã sắp đi làm thiếp cho một ông già rồi?

“Lưu di nương, ngươi cũng đừng không biết tốt xấu, ngươi cũng không nhìn xem lão thái gia nhà chúng ta là ai, có thể làm thiếp cho lão thái gia nhà chúng ta đã là phúc phận tu ba đời của ngươi, ngươi nên ngoan ngoãn đi theo chúng ta đi, nếu còn như vậy đừng trách chúng nô tỳ không khách khí.” Một bà tử thô kệch trong đó lên tiếng cảnh cáo.

Lưu Tiểu Vũ lại hoàn toàn không nghe vào, không ngừng gọi mẹ.

Cuối cùng, Tiêu thị đi ra rồi.

Chỉ là so với Lưu Tiểu Vũ, Tiêu thị có vẻ mặt mày sáng sủa hơn nhiều, nhưng mà tốt xấu gì cũng có nhiều người vây xem như vậy, Tiêu thị cũng không thể hiện ra quá mức, vì vậy thương xót ưu tư nói với Lưu Tiểu Vũ: “Tiểu Vũ, nghe mẹ khuyên, theo bọn họ đi đi.”

Lúc nói lời này, Tiêu thị không dám nhìn Lưu Tiểu Vũ, lại tiếp tục nói: “Lão thái gia Chu gia của huyện mặc dù tuổi tác có chút cao, nhưng Chu gia có thân phận thế nào? Cho dù mẹ muốn giữ con lại, mẹ cũng không có bản lĩnh đó, huống chi mẹ cũng đã nhận tiền bán mình của Chu gia… Mẹ cũng là vì tốt cho con, con qua đó cũng là ăn ngon mặc đẹp, này có bao nhiêu người hâm mộ chứ?”

Lời này thiếu chút nữa nói thẳng Lưu Tiểu Vũ không biết điều.

Mà lúc Lưu Ly nghe đến Chu gia, lông mày cau lại.

Sao ở đâu cũng có Chu gia thế?

Hơn nữa lão thái gia Chu gia huyện thành…nếu nhớ không nhầm, hẳn là cũng tầm bảy mươi tuổi rồi đi?

Tiêu thị này lại vì tiền, đưa con gái ruột của mình đến làm thiếp một người như vậy?

Nghĩ vậy, trong ánh mắt nhìn Tiêu thị của Lưu Ly lại nhiều thêm mấy phần chán ghét.

Lưu Tiểu Vũ nghe mẹ mình nói như vậy, đáy mắt ngập tràn tuyệt vọng.

Đúng lúc bà tử thô kệch muốn kéo Lưu Tiểu Vũ lên cỗ kiệu hồng nhà, đột nhiên khóe mắt Lưu Tiểu Vũ nhìn thấy Lưu Ly bên này.

Cũng không biết Lưu Tiểu Vũ lấy sức từ đâu, lại một phát đẩy hai bà tử đang giữ lấy nàng ta ra, chạy về phía Lưu Ly bên này…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK