Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? - Lưu Ly (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Đại Tú vừa nói ra câu này, đã khiến cho Chương Toàn tức đến mức muốn nôn ra máu.

Vốn dĩ ông ta nghĩ nếu như hôn sự với nhà họ Vương không thành thì tìm gia đình khác là được, nhưng ý tứ này của Trương Đại Tú chính là muốn chặn đường môn đăng hộ đối của ông ta.

Sao có thể?

Nếu như con trai nhà mình cưới một người vợ không có gì cả, không thể giúp đỡ được nhà họ Chương bọn họ, vậy nhà họ Chương bọn họ cưới nàng ta về làm gì?

Nghĩ như vậy, Chương Toàn sa sầm mặt mày, nghiến răng nghiến lợi nói: "Được!"

Nhưng, lúc nói ra câu này, trong đôi mắt đang rủ xuống của Chương Toàn lóe lên một tia hung ác.

Nhà họ Trương khiến ông ta chịu thiệt thòi như thế này, ông ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua!

Cuối cùng, đồng ý với yêu cầu của Trương Đại Tú, hai nhà thuật lời hủy hôn.

Lúc đi ra khỏi nhà họ Chương, cuối cùng Trương Đại Tú mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng trên mặt lại không hề có sự vui mừng, mà là lo lắng ưu sầu, vội vàng rời đi.

Chương Toàn phải chịu lép vế trên chuyện từ hôn, vẻ mặt vẫn luôn rất xấu.

Đúng lúc này khi mà trời đã đen kịt, Chương Cảnh Lâm mới trở về.

Chương Toàn đang định trách mắng Chương Cảnh Lâm, nhưng nhìn thấy trên mặt Chương Cảnh Lâm bị thương, những lời trách mắng lập tức bị ông ta nuốt lại, vội vàng hỏi: "Con bị làm sao vậy? Bị ai đánh?"

Chương Cảnh Lâm thấy ba mình hỏi như vậy, đương nhiên kể hết những chuyện xảy ra trong ngày hôm nay, kể xong rồi mới nói: "Ba, con muốn Trương Nhị Lang ngồi tù cả đời này!"

Còn về chuyện Chương Cảnh Lâm bị đánh đã mấy tiếng đồng hồ, nhưng tại sao bây giờ mới trở về?

Hừ, đương nhiên là Chương Cảnh Lâm sa vào nữ sắc, bây giờ mới ra được.

Chương Toàn vừa nghe thấy là nhà họ Trương, lập tức đập tay xuống bàn, tức giận nói: "Ức hiếp người quá đáng!"

Nói xong, Chương Toàn đứng dậy, nói với Chương Cảnh Lâm: "Cảnh Lâm, chúng ta đi vào trong huyện, ta nhất định sẽ không để cho Trương Nhị Lang được chết một cách tốt đẹp."

Chương Cảnh Lâm nghe thấy vậy thì sững sờ: "Ba, bây giờ? Trời cũng đã tối rồi…"

Hắn ta bị đánh từ chiều, rời khỏi chỗ Vương tiểu thư lại đi vận động một lúc, bây giờ vẫn còn mệt, muốn nghỉ ngơi, không muốn cử động.

Chương Toàn lại nhìn Chương Cảnh Lâm, nghiêm túc nói: "Đi ngay bây giờ!"Tránh đêm dài lắm mộng.

Đương nhiên, Chương Toàn hăng hái như vậy, ngoài sự tức giận với nhà họ Trương, còn có một nguyên nhân chính là: Đối phó với nhà Trương chính là đang lấy lòng nhà họ Chu.

Mà nghe nói bây giờ nhà họ Chu đã rất thân thiết với nhà họ Hoa.

Lấy lòng được nhà họ Chu cũng có nghĩa là lấy lòng được nhà họ Hoa, bốn bỏ lên năm, ông ta cũng có thể thân thiết với nhà họ Hoa.

Chỉ cần nghĩ đến điều này, Chương Toàn nóng lòng muốn đối phó với người nhà họ Trương.

Mặc dù ông ta không hiểu, tại sao một nhà họ Trương nhỏ nhoi lại phải khiến nhà họ Hoa-đường đường là hoàng thương phải ra tay đối phó, nhưng quan tâm đến chuyện này làm gì, lấy lòng được rồi nói.

Hành động của nhà họ Chương đương nhiên cũng bị Lưu Ly biết được, nhưng Lưu Ly không quan tâm.

Điều cô đợi chính là nhà họ Chương hành động, nhưng không ngờ nhà họ Chương lại dễ kích động như vậy, hành động nhanh như vậy.

"Bọn họ đã muốn cáo trạng, vậy tôi sẽ để cho bọn họ một đi không trở lại."Lưu Ly cười, đáy mắt lại lóe lên sự lạnh lùng.

Lần này, cô muốn làm người chính nghĩa, vì dân diệt ác một lần.

Ngày hôm sau, bởi vì trời vừa sáng ba con nhà họ Chương đã ở trước cửa nha môn cáo trạng Trương Nhị Lang, nên bên trong nha môn đã mở cửa xử án.

Chương Cảnh Lâm được khiêng vào trong công đường, cả người hắn ta đều được quấn băng, băng trên đầu thậm chí còn thấm cả máu, trông vô cùng thê thảm.

Bởi vì khi Quách Tế Chương xử án đều được công khai, nên trong nha môn vừa có động tĩnh, bách tính đã đến vây xem.

Nhìn thấy Chương Cảnh Lâm bị đánh đến mức không thể cử động được, cả người đều bị băng bó, hơn nữa còn được người khác khiêng vào công đường, lần lượt thể hiện sự đồng cảm với Chương Cảnh Lâm, còn nghiêm khắc lên án người đánh.

Dưới tình huống như thế này, Trương Nhị Lang bị đưa lên công đường.

Lúc nhìn thấy Chương Cảnh Lâm bị băng bó, Trương Nhị Lang chỉ có chút sững sờ, sau đó quỳ xuống hành lễ với Quách Tế Chương.

"Dưới công đường là ai, đã làm chuyện gì?"Quách Tế Chương hỏi.

"Hồi bẩm đại nhân, Chương Toàn ở trấn Biên Lư, cáo trạng Trương Nhị Lang vô duyên vô cớ làm hại con trai tôi, đánh con trai tôi đến mức trọng thương, tiểu nhân cầu xin đại nhân nghiêm trị hung thủ."Chương Toàn nói xong, thành khẩn quỳ lạy Quách Tế Chung.

Mặc dù Chương Toàn cũng là tiểu phú hào trên trấn, nhưng so về sự giàu có với huyện lệnh, quả thật không đáng nói đến.

Vì vậy, lúc này, mặc dù Chương Toàn ăn mặc đẹp hơn bách tính bình thường, nhưng vẫn có dáng vẻ khổ chủ, nhận được rất nhiều sự đồng cảm của bách tính.

Quách Tế Chung nhìn Trương Nhị Lang: "Ngươi là Trương Nhị Lang?"

"Đúng vậy!"Mặc dù trong lòng Trương Nhị Lang cảm thấy căng thẳng, nhưng vẫn thẳng lưng.

Quách Tế Chung: "Ngươi đã thừa nhận đánh người?"

Trương Nhị Lang liếc nhìn Chương Cảnh Lâm, gật đầu: "Đúng là ta đã đánh người."Mặc dù nhìn không thảm như Chương Cảnh Lâm, nhưng chuyện hắn ta đánh người là sự thật không thể thay đổi, nên không có gì không thể thừa nhận.

"Đại nhân, Trương Nhị Lang đã thừa nhận rồi thưa đại nhân, mong đại nhân trừng phạt thật nặng."Chương Toàn nắm bắt thời cơ.

Quách Tế Chung: "Bổn quan xử án, không cho phép ngươi nhiều lời."

Chương Toàn: "…."Theo bản năng nhìn về phía trợ tá ở bên cạnh, thấy trợ tá khẽ gật đầu mà không ai thấy được, Chương Toàn không còn lo lắng nữa, thở phào một hơi.

Nhưng, lúc này lại nghe thấy Quách Tế Chung nói: "Trương Nhị Lang đã thừa nhận đánh người, vậy chuyện đánh người là sự thật, nhưng bổn quan cân nhắc mức hình phạt phải nhìn xem thương thế của người bị đánh như thế nào mới có thể kết luận, đã như vậy, gọi đại phu đến để khám nghiệm ngay tại đây."

Chương Toàn: "…"

Không, cái này không đúng? Cái này không giống như ông ta nghĩ.

Chương Cảnh Lâm cũng bị dọa sợ, suýt nữa từ trên ván gỗ trên mặt đất bật dậy.

Nếu như đại phu đến thật, vậy thì không phải thương thế của hắn ta sẽ bị bại lộ?

Chương Cảnh Lâm hoảng loạn nhìn về phía Chương Toàn, mà Chương Toàn lại nhìn về phía trợ tá bên cạnh.

Trợ tá thấy vậy, nói với Quách Tế Chung: "Đại nhân, thương thế trên người Chương Cảnh Lâm này nghiêm trọng như vậy, bằng mắt thường cũng có thể nhìn ra được, mời đại phu thực sự rất phiền phức…"

"Bổn quan xử án, cần ngươi ở đây đưa ra lời khuyên?"Quách Tế Chung lạnh lùng nhìn trợ tá.

Trợ tá này là người huyện lệnh trước để lại, nhiệm kỳ của một huyện lệnh ở một nơi là ba năm, nhưng thuộc hạ lại không thay đổi.

Bình thường, trợ tá ở sau lưng làm một vài hành động nhỏ hắn ta cũng xem như chưa nhìn thấy, nhưng đây là lần đầu tiên trắng trợn lên tiếng ở công đường như thế này.

Vẻ mặt Quách Tế Chung không được tốt, trong lòng nghĩ làm thế nào để loại bỏ tên trợ tá này, nếu không đám thuộc hạ kia thật sự nghĩ Quách Tế Chung là một người dễ nói chuyện.

Trợ tá không hề biết suy nghĩ trong lòng của Quách Tế Chung lúc này, nhưng thấy vẻ mặt của Quách Tế Chung không được tốt, chỉ nói một câu ‘không dám’, sau đó không dám nói thêm một câu.

Trong lòng ba con nhà họ Chương hét lên trợ tá không đáng tin, lúc tưởng như xong rồi, Quách Tế Chung lại không nhắc đến chuyện kiểm tra vết thương nữa, mà hỏi Trương Nhị Lang: "Trương Nhị Lang, tại sao ngươi lại ra tay đánh người, còn đánh người ta thành ra như thế này?"

Ba con nhà họ Chương thở phào nhẹ nhõm vì Quách Tế Chung không nhắc đến chuyện tìm đại phu kiểm tra vết thương nữa, thì nghe thấy Trương Nhị Lang nói.

"Bẩm đại nhân, Chương Cảnh Lâm này vốn dĩ là vị hôn phu trước của muội muội tôi, nhưng trong khoảng thời gian hai gia đình đính hôn lại trêu chọc phụ nữ, hôm qua ta nghe thấy Chương Cảnh Lâm sỉ nhục muội muội ta ở trước mặt người phụ nữ khác, nên không kiềm chế được mà ra tay đánh hắn ta."

Nói xong, Trương Nhị Lang còn nhìn Chương Cảnh Lâm với khuôn mặt tràn đầy sự tức giận.

Bách tính đứng xung quanh xem nghe thấy vậy, vốn dĩ còn đang đồng cảm với Chương Cảnh Lâm, bây giờ khuôn mặt lại tràn đầy sự xem thường.

Hừ!

Đã là vị hôn phu của người khác còn đi trêu chọc người khác, còn cố tình đi cáo trạng, bị đánh chết cũng không oan.

Mà lúc này Chương Cảnh Lâm cũng đã không kiềm chế được nữa, lớn tiếng hét lên: "Đại nhân, oan uổng mà, Trương Nhị Lang đang nói linh tinh."

Lúc này Chương Toàn không nói gì, chỉ nhìn Trương Nhị Lang, lúc nãy nghe thấy lời nói của Trương Nhị Lang, không biết tại sao ông ta luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK