Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? - Lưu Ly (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó, Cố Tại Ngôn tiếp tục: "Ngoài trấn Biên Lư ra, Ngu Thành, huyện Việt cũng xảy ranhững vụ việc tương tự."

Lưu Ly cau mày: "Ý chàng là đây là chuyện do con người gây ra?"

Cố Tại Ngôn gật đầu, Lưu Ly không hiểu: "Tại sao?"

Cố Tại Ngôn suy nghĩ một chút, sau đó nghiêm túc nói: "Ta hiện tại cũng không biết lý do, nhưng chắc chắn là có liên quan đến Nam Cương."

Nam Cương?

Lưu Ly đột nhiên nghĩ tới cái gì: "Chàng nói xem, có phải những người đó chết vì cổ độc không?"

Nghe vậy, Cố Tại Ngôn kinh ngạc: "Nàng biết cổ độc sao?"

Lưu Ly lắc đầu, sau đó lại gật đầu, rồi kể lại những gì đã xảy ra ở bên chỗ Cẩm Nương ngày hôm nay.

Nhưng cô còn chưa nói dứt câu thì Cố Tại Ngôn lo lắng đứng dậy kéo cô lên: "Nàng không sao chứ?"

Nói rồi, Cố Tại Ngôn nắm lấy cổ tay Lưu Ly rồi kéo cô ra ngoài: "Ta đưa nàng đi gặp đại phu."

Bộ dạng lo lắng của Cố Tại Ngôn khiến Lưu Ly rất cảm động, nhưng cô cũng không quên giải thích: "Ta không sao."

Thấy Cố Tại Ngôn vẫn chưa tin, Lưu Ly bèn nói: "Hôm nay may mà có thần y Quốc Việt ở đó, nếu không Cẩm Nương đã xảy ra chuyện rồi."

Cố Tại Ngôn cuối cùng cũng bình tĩnh lại, chỉ là sau khi nghe lời này, hắn hơi kinh ngạc: "Nàng nói tới Tôn Quốc Việt sao? Hắn ở trấn Biên Lư à?"

Thấy Cố Tại Ngôn như vậy, Lưu Ly cũng kinh ngạc: "Chàng biết hắn ta sao?"

Cố Tại Ngôn nói: "Cũng có chút giao tình."

Nghe vậy, Lưu Ly cũng không hỏi thêm, cô chỉ giải thích ngắn gọn vụ gặp Tôn Quốc Việt hôm nay. Khi nghe tới đoạn Tôn Quốc Việt tặng cho Lưu Ly quyển sách về cổ độc, sắc mặt Cố Tại Ngôn không được ổn cho lắm.

Hắn hiểu rõ hơn ai hết cuốn sách cổ độc ấy là từ đâu ra.

Sao Tôn Quốc Việt lại cho Lưu Ly một thứ quan trọng như vậy?

Trong lòng hơi khó chịu, nhưng Cố Tại Ngôn cũng không nói gì thêm, hắn chỉ nói: "Nàng nên nghiên cứu kỹ cuốn sách hắn đưa, sau này có thể sẽ dùng đến đấy."

Lưu Ly gật đầu, cô vốn định chuẩn bị nghiên cứu quyển sách này rồi, nếu không biết đâu một này nào đó, người trúng cổ độc lại là cô?

Nhưng cô vẫn hơi lo lắng cho Tôn lão: "Nếu cái chết của những người đó không liên quan đến bọn Tôn lão thì chắc Tôn lão sẽ không sao đâu nhỉ?"

"Không sao đâu." Cố Tại Ngôn đáp: "Nhưng không tránh được chuyện bị giam vài ngày."

Lưu Ly suy ngẫm một lúc liền hiểu ra tại sao bọn họ lại bị bắt giam.

Nếu những việc tương tự không chỉ xảy ra ở trấn Biên Lư thì chắc chắn sau chuyện này có một âm mưu gì đó.

Và nếu muốn vạch trần âm mưu đó, trước tiên họ phải khiến kẻ thực hiện âm mưu nghĩ rằng hắn đã thành công.

Nhưng…

"Ta có một câu hỏi." Lưu Ly do dự.

Cố Tại Ngôn nói: "Nàng nói đi."

"Nếu chuyện này có liên quan đến Nam Cương thì tại sao người Nam Cương lại xuất hiện ở biên giới phía tây?" Lưu Ly nói: "Ý ta không phải là người Nam Cương không thể tới bên này, nhưng nếu đã là do Nam Cương ra tay thì Nam Cương có mưu đồ gì với biên giới phía Tây? Hay là có người đang muốn lợi dụng cổ độc Nam Cương?"

Quả thật là thế.

Dù là huyện Việt hay Ngu Thành, hoặc trấn Biên Lư của huyện Lâm An đều nằm ở gần biên giới phía Tây.

Nếu đây là âm mưu của Nam Cương thì tại sao lại không thực hiện ở khu vực gần biên giới phía Nam? Bỏ gần tìm xa như thế này có vẻ không được khoa học cho lắm.

Câu hỏi của Lưu Ly khiến Cố Tại Ngôn sững sờ, sau đó Cố Tại Ngôn rơi vào trầm tư..

Thời gian trôi qua, sắc mặt Cố Tại Ngôn càng thêm ngưng trọng.

Sau đó, hắn nhìn Lưu Ly một lần nữa, đôi mắt của Cố Tại Ngôn tràn đầy vẻ phức tạp.

Lưu Ly nói: "Sao vậy?"

"Ta nghi ngờ chuyện này có liên quan tới Tây Nhung, ta phải đi điều tra rõ chuyện này." Nhưng hai người vừa mới thành hôn mà hắn đã phải rời đi, Cố Tại Ngôn hơi không nỡ.

Nghe vậy, Lưu Ly sững sờ một lúc lâu, sau đó cô im lặng.

Khi cô ngẩng đầu lên, trong mắt Lưu Ly hiện lên chút lo lắng: "Nếu chuyện này là do Tây Nhung làm thì nghĩa là sắp xảy ra chiến tranh sao?"

Cô lớn lên trong thời bình, chỉ nhìn thấy chiến tranh trên tin tức thôi, nhưng cũng đủ để cô biết được sự tàn khốc của chiến tranh

Hơn nữa nơi đây còn gần biên giới, nếu xảy ra chiến tranh thì bách tính ở đây càng khó khăn gấp bội.

Thấy ánh mắt bất an của Lưu Ly, Cố Tại Ngôn định nói thêm gì đó nhưng cuối cùng chỉ nói một câu: "Nàng yên tâm, dù trời có sập thì vẫn có một người cao lớn chống cho nàng."

Lưu Ly không nói, chỉ im lặng nhìn Cố Tại Ngôn.

Thật ra, cô muốn hỏi, người cao lớn kia có có phải là hắn không?

Nhưng cuối cùng cô vẫn không hỏi.

Cố Tại Ngôn sờ lên tóc của Lưu Ly, sau đó ôm Lưu Ly vào trong lòng: "Tây Nhung vừa mới kết thúc chiến tranh triền miên nên đang trong giai đoạn khó khăn, tạm thời chúng sẽ không chủ động tiến công đâu."

Còn tạm thời là bao lâu thì Cố Tại Ngôn không muốn Lưu Ly lo lắng nên không nói.

Lưu Ly vẫn không nói gì, chỉ mặc cho Cố Tại Ngôn ôm mình vào lòng.

"Nàng cứ thế này thì ta không nỡ rời đi đâu." Cố Tại Ngôn nói đùa nhưng trong lòng lại rất căng thẳng.

Nơi có Lưu Ly mới khiến hắn cảm thấy, đây là nhà.

Nhưng cũng chính vì vậy mà hắn càng phải cố gắng hơn nữa để bảo vệ tổ ấm này.

"Vậy thì đừng đi." Lưu Ly đột nhiên lên tiếng, giống như một đứa trẻ vừa bị chọc giận.

Nghe thế, Cố Tại Ngôn sững sờ, sau đó hắn bật cười.

Hắn ôm lấy Lưu Ly: "Nếu nương tử đã không nỡ rời xa vi phu như thế thì vi phu khiến nàng không rời khỏi vi phu là được rồi."

Trong lời này có ẩn ý, khiến Lưu Ly đỏ bừng mặt: "Chàng đừng cợt nhả nữa…"

"Trước mặt nương tử thì cần nghiêm túc gì chứ?"

Vừa nói, Cố Tại Ngôn vừa bế Lưu Ly đến bên giường, hắn nóng lòng khoá môi Lưu Ly rồi cùng cô ngã xuống giường.

Hành động cố ý của Cố Tại Ngôn cộng với sự tiếc nuối không nỡ trong lòng Lưu Ly khiến nhiệt độ cơ thể của hai người tăng cao, hơn nữa cũng vô cùng kịch liệt.

Một đêm nữa lại trôi qua.

Lưu Ly thậm chí còn không biết mình đã ngủ từ lúc nào, cô chỉ nhớ khi mình đã trầm trầm hôn mê thì Cố Tại Ngôn vẫn tràn đầy khí thế.

Khi Lưu Ly tỉnh dậy, mặt trời đã lên cao còn Cố Tại Ngôn đã rời đi.

Trên giường còn lại mùi hương của Cố Tại Ngôn, nhưng hơi ấm sót lại từ hắn đã biến mất, chuyện này khiến Lưu Ly hơi hụt hẫng.

Nhưng Lưu Ly lập tức hồi phục ngay.

Mỗi người đều khá cảm tính trên phương diện tình cảm. Cô cho phép bản thân vì tình yêu mà xúc động nhưng quyết không cho phép bản thân vì chuyện này mà quên mất mình phải làm gì.

Dù sao cô cũng là một phụ nữ được giáo dục trong thời đại mới, thế giới của cô không chỉ có mỗi đàn ông.

Sau khi hồi phục Lưu Ly không rời khỏi phòng ngay mà tiến vào trong không gian.

Vì cô không ngừng sử dụng không gian Linh Tuyền nên linh tuyền vốn chỉ bằng một cái chén nhỏ nay đã trở thành một cái đầm. Cô bèn thả vài con cá vào đó.

Còn ruộng của cô cũng từ mấy mẩu ban đầu biến thành mấy chục mẩu.

Cô dùng một nửa để trồng rau, nửa còn lại trồng đủ các loại thuốc.

Cô sẽ không dễ dàng lấy những thứ này ra mà cất chúng làm đồ dự trữ.

Sau ngày hôm nay, e là kết cấu nơi này của cô lại sắp thay đổi rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK