Mục lục
Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi? - Lưu Ly (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Sao lại không kịp chứ?"Nhiêu Thanh Nhã mỉm cười: "Nếu không kịp thì muội có thể cùng ta về nhà."

"Vậy thì đi thôi."Nói rồi, Lưu Ly định đứng dậy.

"Từ từ—"Lần này, Hoa Vũ lên tiếng trước.

Lưu Ly nhìn Hoa Vũ, cười như không cười, trong mắt cô tràn ngập hàn ý.

Hoa Vũ rất tức giận, không ngờ hắn ta lại mất mặt trước một ả nhà quê tận hai lần, đúng là khiến hắn ta nổi điên mà.

Nhưng hắn ta không thể đắc tội với nhà họ Nhiêu.

"Ta xin lỗi—"Hoa Vũ nghiến răng.

Không phải hắn ta chưa bao giờ cúi đầu, chỉ là những người từng khiến hắn ta phải cúi xuống đều là dân tai to mặt lớn, nhưng lần này thì khác, nên hắn ta rất khó chấp nhận.

Hoa Vũ nói xong liền chuẩn bị rời đi, nhưng lúc này Lưu Ly lại nói: "Hoa tam gia đang xin lỗi ai? Tại sao lại phải xin lỗi? Sao không nói rõ ra đi? Hay là ở cái Trấn Biên Lư này, Hoa tam gia đã phải xin lỗi rất nhiều người rồi?"

"Cô-cô đừng có được nước lấn tới!"Hoa Vũ tức giận nói.

Đối mặt với vẻ mặt tức giận của Hoa Vũ, Lưu Ly không hề sợ hãi, ngược lại cô nhìn thẳng vào Hoa Vũ, ánh mắt như muốn nói: Ta cứ được nước lấn tới đấy, ngươi muốn làm gì? Có gan thì đi đi.

Hoa Vũ hiểu ra, trong lòng lại nhói lên tức giận.

Ông ta muốn hất áo bỏ đi, nhưng ánh mắt bình tĩnh của Nhiêu Thanh Nhã khiến chân hắn ta không thể nhúc nhích.

Cuối cùng, Hoa Vũ nghiến răng nghiến lợi cúi đầu ôm tay: "Xin lỗi Lưu nương tử, là ta không điều tra rõ, đã hiểu nhầm nương tử, cho rằng nương tử và tên cháu bết nát nhà ta có quan hệ không đoan chính…."

Hoa Vũ xin lỗi nhưng lại không muốn Lưu Ly dễ chịu nên lại nói hết sự việc lại một lần.

Tuy nhiên, Hoa Vũ còn chưa kịp nói xong thì Lưu Ly đã lạnh lùng nói: "Nếu như Hoa tam gia không thành tâm xin lỗi, vậy thì không cần xin lỗi."

Hoa Vũ: "..."

Hoa Vũ hít sâu một hơi rồi uất ức nói: "Lần này là do ta hấp tấp, nghe lời người khác vu khống, nên mới hiểu lầm mọi người. Thật lòng xin lỗi cô, ngày khác ta sẽ phái người đến tặng quà bồi thường cho Lưu nương tử."

"Quà thì không cần đâu, chỉ cần sau nay Hoa tam gia đừng có vu khống người khác bừa bãi nữa là được. Nếu không dù có phải bỏ mạng thì ta cũng phải bắt kẻ đã nhục mạ ta phải trả giá."

Khi nói những lời này, Lưu Ly liếc nhìn những người còn lại trong cửa tiệm.

Tuy Mỹ Thực Thành của cô không tuyên truyền quá nhiều, nhưng đích thân nhà họ Nhiêu và huyện lệnh đều tới nên đương nhiên sẽ mang tới không ít danh tiếng, cộng thêm việc Âu Dương Diệp cố ý tuyên truyền bên Phúc Mãn Lâu nên chắc chắn Mỹ Thực Thành sẽ rất hot.

Tất nhiên, mấu chốt của sự nổi tiếng này chính là loại hình lẩu đồ nướng mới mẻ và ngon.

Nhưng tất yếu, đằng sau sự nổi tiếng sẽ có nhiều người ghen tị, bất mãn. Không chừng đã có rất nhiều người lén cắn cô vì lợi ích.

Hôm nay, cô mượn sự kiện Hoa tam gia để cảnh cáo những loại người có suy nghĩ xấu xa kia, xem như giết gà doạ khỉ.

Quả nhiên, khi Lưu Ly vừa nói xong, không ít người chột dạ cúi đầu.

Thậm chí, khi những người vừa mắng chửi Lưu Ly cực kỳ hăng say vừa nãy bị cô nhìn tới, họ đều xấu hổ vội vàng thanh toán rồi rời đi.

Lúc này Tầm Triều mới đi tới, không biết chuyện gì đang xảy ra, hắn ta cung kính tới bên cạnh Hoa Vũ.

"Khách quan, phòng bao đã chuẩn bị xong, ngài có muốn gọi món không?"

Hoa Vũ: "..." Gọi cái gì mà gọi?

Lúc này, hắn ta còn có mặt mũi ngồi ăn ở đây sao? Còn chưa đủ xấu hổ sao?

Nhưng mà, có bao nhiêu người đang vây xem, dù Hoa Vũ có vô liêm sỉ cỡ nào cũng không làm được, hắn ta đành 'Hừ' một tiếng, rồi phất áo xoay người sải bước rời đi.

Sau khi Hoa Vũ rời đi, phu thê Ngô Văn Trác liền nhìn Lưu Ly bằng con mắt khác.

Với bọn họ, những hoàng thương như người nhà họ Hoa đều là nhân vật lớn, kẻ tiểu nhân như họ sao dám đắc tội?

Nhưng Lưu Ly không hề sợ hãi chút nào, thậm chí cô còn có thể kết giao với gia tộc bề thế như nhà họ Nhiêu. Có thể thấy Lưu Ly là người có năng lực, sau này nhất định sẽ có tiền đồ vô lượng,

Trong phút chốc, Ngô Văn Trác và Cẩm nương nhìn nhau, cả hai đều cảm thấy vui mừng vì lựa chọn hợp tác với Lưu Ly, nếu không thì sao có thể có được ngày hôm nay?

Có lẽ, nếu to gan hơn thì chắc họ có thể hi vọng vào tương lai rồi.

Lúc này, trong mắt cả hai đều hiện lên vẻ hưng phấn.

Lưu Ly không biết phu thê Ngô Văn Trác đang nghĩ gì, một lát sau, Lưu Ly ra tiễn đám người Nhiêu Thanh Nhã rời đi.

Sau khi tốp khách đầu tiên rời đi, những người xếp hàng phía sau càng lúc càng đông, Lưu Ly và nhân viên trong tiệm đều bận như điên.

"Bà chủ, cửa tiệm bận như vậy, có phải chút nhân viên này không đủ lắm không?"

Nhân lúc rảnh, Tầm Triều lên tiếng hỏi.

Tầm Triều là một chàng trai mười tám tuổi, ngoại hình rất anh tuấn, cũng rất thông minh.

Lưu Ly rất hài lòng với cách Tầm Triều chọc Hoa Vũ nổi điên rời đi, vì vậy khi Tầm Triều hỏi tới, Lưu Ly không cảm thấy bất mãn hay gì cả, cô nghiêm túc trả lời.

"Hiện giờ chúng ta nổi tiếng là vì ở đây ăn đồ mới mẻ, nhưng không phải ai cũng thích ăn những thứ này. Hơn nữa cái giá này không thể ngày nào cũng ăn, đến sau khi đến một mức độ bão hoà, khách sẽ ít đi thôi."

Khi tuyển người, cô đã sớm nghĩ tới vấn đề này, tuyển bao nhiêu người đều đã được tính toán kỹ lưỡng.

Dù Tầm Triều không biết bão hòa nghĩa là gì, nhưng hắn ta có thể hiểu ý của Lưu Ly nên không hỏi thêm gì nữa, hắn ta cáo lui rồi quay lại làm việc.

Trong ba ngày liên tiếp, nhà hàng lẩu đều chật cứng người, Lưu Ly bận đến mức không có thời gian trở về thôn Đại Vĩ.

Ngay cả khi nhà hàng lẩu đóng cửa, Lưu Ly vẫn sẽ ở đây nấu cốt lẩu hoặc dạy mọi người làm đồ tươi sống.

Trong số những hạ nhân mà cô mua về, con dâu của Triệu Tú Hồng là Tiểu Nghê rất giỏi làm mì và điểm tâm, vì vậy Lưu Ly đã dạy nàng ta làm điểm tâm và súp bánh bao, cả hai đều không có chỗ đặt nên Lưu Ly định làm một cái sạp nhỏ và tính để một ít vào chỗ để đồ tự chọn.

Tất nhiên, không thể chỉ dựa hết vào Tiểu Nghê, quá không thực tế rồi. Nàng ta bận điên đầu nên Lưu Ly chọn thêm Đông Linh cùng làm.

Trong quá trình tuyển người, điều khiến Lưu Ly ngạc nhiên là Bùi Giang Phương 14 tuổi gầy gò yếu ớt, cũng chính là đứa con trai của nhà gầy yếu kia lại đứng ra bảo muốn học làm điểm tâm.

Nói cho cùng, làm điểm tâm được coi là một công việc tôn sức. Lưu Ly vốn muốn tìm một người đàn ông để dạy, nhưng trong số những người cô mua, ngoài Tôn Huy và cha của Bùi Giang Phương-Bùi Phúc Vinh ra thì không có thanh niên nào cả.

Cô cũng không định để hai vợ chồng làm cùng một việc nên khi Bùi Giang Phương chủ động đứng ra, Lưu Ly chẳng có lý do gì mà từ chối cả.

Sau khi quyết định xong người học làm điểm tâm, Lưu Ly còn phải chọn người sẽ pha trà sữa.

Pha trà sữa phụ thuộc vào sự khéo léo, nên các cô nương khá thích hợp. Lưu Ly chọn Bạch Tuyết và muội muội của Bùi Giang Phương-Bùi Hàn Tuyết.

Tuy nhiên, khi Lưu Ly đã quyết định chọn Bạch Tuyết và Bùi Hàn Tuyết xong thì Triệu Tú Hồng lại đột ngột quỳ xuống trước mặt Lưu Ly.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK