Chương 627
“Bác sĩ, ở đây tôi có một thang thuốc đông y, làm phiền ông xem qua cho tôi.”
Tô Lam thuận tiện mang theo một gói thuốc mà cô phát hiện ở trong tủ ngày hôm qua.
Bác sĩ đông y này không dám cẩu thả chút nào, vội vàng mở gói thuốc, tỉ mỉ phân biệt từng vị thuốc bên trong.
Ngửi một lát, nhìn một lát, sờ một lát.
Bác sĩ đông y nhíu chặt mày lại.
“Phu nhân, cô lấy thuốc này ở đâu đấy?”
“Sao thế? Thuốc này có vấn đề gì sao?” Tô Lam cũng lập tức trở nên căng thẳng.
“Phu nhân, không phải là cô nói muốn sinh con với Chủ tịch Quan sao? Cô nhất định không được uống thứ này!”
“À, đây không phải là thuốc của tôi.”
Lúc này bác sĩ đông y mới yên tâm.
“Vậy thì tốt.”
“Đây là thuốc chữa bệnh gì?” Tô Lam cẩn thận hỏi.
“Đây không phải thuốc chữa bệnh, mà là thuốc tránh thai”
“Tránh thai?”
Tô Lam liền ngây ngốc.
“Đúng thế, đây là thuốc tránh thai, chẳng qua bây giờ, rất ít người dùng cách sắc thuốc để tránh thai, ngày xưa, hoàng để không muốn phi tần nào mang thai, thì sẽ cho bọn họ một liều thuốc này sau khi làm chuyện phòng the.”
“Phương thuốc này rất tốt, lượng rất nhỏ, dùng thuốc cực kỳ chính xác, ảnh hưởng đến phụ nữ khá nhỏ, xin hỏi phu nhân, phương thuốc này ở đâu thế?”
Sắc mặt Tô Lam trắng bệch, đầu óc rất hỗn loạn.
“Người bạn này nhờ tôi cầm đến xem sao, muốn hỏi xem bác sĩ kia kê thuốc có đúng hay không. Tôi cũng không biết là ở đâu.” Tô Lam chỉ đành nói dối.
“Ồ, là thể à, vậy cô về nói với người bạn kia là phương thuốc này rất tốt, chắc là bác sĩ kia cũng phải có mấy chục năm kinh nghiệm mới có thể kể được phương thuốc tốt như này, chỉ là…”
“Chỉ là sao.”
“Thuốc sắc tránh thai, suy cho cùng cũng là thuốc tránh thai, có kê đơn ôn hòa hơn nữa, thời gian lâu dài, uống nhiều rồi cũng sẽ có ảnh hưởng tới cơ thể phụ nữ. Hơn nữa, thuốc này không thể đảm bảo tránh thai được một trăm phần trăm.”
“Ồ, tôi hiểu rồi, bác sĩ, chỉ là chuyện này cũng không phải chuyện vẻ vang gì, mong là bác sĩ đừng nói với người khác”
“Đương nhiên rồi”
Tô Lam cảm ơn vị bác sĩ đông y, rồi lấy thuốc, lúc này mới về nhà.
Trên đường về, cô luôn suy nghĩ chuyện này, trong lòng nghĩ thế nào cũng không yên.
Thuốc này là của ai chứ?
Dì Phương đã lớn tuổi, chắc cũng không đến nỗi uống thuốc tránh thai, lẽ nào thuốc này là của Lê Hoa?