Mục lục
Truyện Tổng Tài Anh quá độc ác rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2038

Một nhà năm người đi tới trung tâm thương mại lớn nhất thành phố. Ở đây đều là các thương hiệu nổi tiếng trên thế giới, bởi vì giá cả đắt đỏ nên cũng có ít người tới, thích hợp cho cả nhà tới đây.

Bọn họ vừa vào trung tâm thương mại, ba đứa trẻ đều hưng phấn vì rất ít khi có cơ hội như vậy. Nhưng Tô Lam nhiều lần căn dặn chúng không thể chạy loạn, còn nhắc vệ sĩ phải trông chúng cẩn thận.

Không có cách nào, ai bảo bọn họ quá đông con, cô và Quan Triều Viễn chỉ có hai đôi mắt, thật sự không thể trông hết ba đứa!

Tô Lam tới trung tâm thương mại tất nhiên là để mua đồ cho người nhà. Ăn, dùng, mặc của đám trẻ và Quan Triều Viễn đều do cô lo.

Cô xem như đã hiểu rõ, những người khác tới trung tâm thương mại để chơi, chỉ một mình cô là có nhiệm vụ trong người.

Quan Triều Viễn vừa vào cửa đã nhìn thấy chiếc xe máy đặt ở chính giữa trung tâm thương mại, nghe nói là triển lãm gì đó. Anh lập tức ngồi lên đi. Tam Tam nhìn thấy anh lái xe máy thì hâm mộ, điên cuồng đuổi theo anh.

Tiểu Thất không có hứng thú với chuyện này, vốn định đi cùng Tô Lam nhưng mới chớp mắt lại không thấy cô đâu. Cửu Cửu đã đi chơi vòng quay ngựa gỗ rồi.

Vì vậy chỉ còn một mình Tiểu Thất bị bỏ lại, thật may là có vệ sĩ đi theo.

“Cậu chủ nhỏ, cậu muốn đi đâu chơi?” Vệ sĩ hỏi.

“Tôi muốn tìm mẹ.”

“Mợ chủ đang chọn quần áo cho các cậu ở trên tầng. Hay tôi dẫn cậu chủ qua đó?”

“Được!”

Vệ sĩ dẫn theo Tiểu Thất lên tầng định tìm Tô Lam nhưng đến chỗ rẽ, cậu bé bất giác bị một con hươu cao cổ tuyệt đẹp thu hút, không để ý tới vệ sĩ đã chạy thẳng qua.

Chờ tới khi cậu bé kịp phản ứng định đuổi theo vệ sĩ thì đã lạc đường.

Một người đàn ông mặc vest, đi giày da đang đi dạo cùng vợ mình. Vợ anh ta còn rất trẻ, nhìn qua phải nhỏ hơn anh ta ít nhất bảy tám tuổi, bên cạnh có một người giúp việc đẩy xe đẩy trẻ con.

Người đàn ông này không phải ai khác, chính là Mộ Dung Dịch. Sau khi Tô Nhược Vân qua đời, anh ta nhanh chóng tìm được niềm vui mới, cưới người vợ xuất thân là gia đình quyền quý, bây giờ con cũng hơn một tuổi rồi.

“Em vừa nhìn thấy rất nhiều vệ sĩ! Không biết nhà ai mà hoành tráng vậy?” Vợ Mộ Dung Dịch nói.

Mộ Dung Dịch cười lạnh, “Ngoài Quan Triều Viễn thì làm gì có ai kiểu cách như vậy chứ?”

“Quan Triều Viễn à? Đó là chủ tịch tập đoàn Dark Reign có vợ là ảnh hậu Tô Lam à?”

Mộ Dung Dịch nghe được tên của Tô Lam, trong mắt thoáng hiện chút dao động không dễ nhận ra.

Bây giờ đã là cảnh còn người mất, bọn họ đều có gia đình riêng của mình.

“Đúng vậy, chúng ta qua cửa hàng kia xem thử đi?” Mộ Dung Dịch vội vàng chuyển đề tài.

Đúng lúc đó, một đứa bé trai ngã “bịch” xuống đất.

“Ối!”

Tiểu Thất đang tìm vệ sĩ nên nhất thời không chú ý nhìn đường bị trượt chân, đúng lúc ngã dưới chân Mộ Dung Dịch.

Vợ Mộ Dung Dịch bước tới đỡ Tiểu Thất lên.

“Ồ, đây là con cái nhà ai mà trông đáng yêu thế?” Cô ta còn tiện tay xoa đầu Tiểu Thất.

“Cháu là con nhà họ Quan ạ.” Tiểu Thất trả lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK