Chương 1643
Quan Triều Viễn mừng khôn kể xiết: “Cuối cùng Lam Lam cũng có con gái rồi!”
Điều này khiến Chung Vũ Lăng khó hiểu, lẽ nào đứa bé này là con của Quan Triều Viễn?
Vì kết quả kiểm tra đều bình thường nên Giản Ngọc và Lý Như Kiều đều thở phào nhẹ nhõm.
Buổi tối Quan Triều Viễn xuống lầu, thấy Lý Như Kiều ngồi một mình trên sofa trong phòng khách xem phim hoạt hình, anh nhìn xung quanh không thấy Giản Ngọc nên bước tới.
“Ớt Nhỏ, tôi thương lượng với cô chuyện này.”
“Thương lượng chuyện gì cơ?” Mắt Lý Như Kiều vẫn dán vào TV.
“Cô đừng xem nữa.” Quan Triều Viễn cầm điều khiển lên tắt TV.
“Này…” Lý Như Kiều đang xem hay, đột nhiên bị tắt đi nên có chút không vui: “Có chuyện gì anh mau nói đi, tôi đang xem dở!”
Quan Triều Viễn liếc nhìn bụng Lý Như Kiều.
“Cô biết đứa bé trong bụng là trai hay gái không?”
“Không biết, bác sĩ nói bây giờ giới tính thai nhi đều được giữ bí mật, tôi hỏi nhưng bác sĩ không nói.”
Quan Triều Viễn đưa ngón tay ra chỉ vào mình: “Tôi biết.”
“Sao anh biết?”
“Tôi là ông chủ của bệnh viện, tôi hỏi, bà ấy có thể không nói sao?” Quan Triều Viễn ra vẻ tự đắc.
“Vậy anh nói đi, đứa bé trong bụng tôi là trai hay gái?”
“Cô đồng ý với tôi một chuyện đã rồi tôi nói.” Quan Triều Viễn lập tức cười tươi như hoa.
“Xuỳ! Nhạt nhẽo, anh thích nói thì nói, không thích thì thôi. Tôi với đại ca đã thống nhất rồi, dù sao khi nào sinh sẽ biết thôi, dù là nam hay nữ thì cũng là con của chúng tôi, chúng tôi đều thích.”
Nói rồi Lý Như Kiều đang định cầm lấy điều khiển, chuẩn bị bật lại TV, Quan Triều Viễn vội cầm điều khiển ra xa.
“Anh còn chuyện gì nữa?”
“Là con gái.” Quan Triều Viễn thấy chiêu đầu tiên không có tác dụng, đành phải nói giới tính đứa trẻ.
“Ồ, tôi biết rồi, đưa điều khiển cho tôi!” Lý Như Kiều nghe xong dường như cũng không có phản ứng gì.
Quan Triều Viễn dứt khoát cầm điều khiển ra xa hơn: “Là con gái đó, con gái thì có gì tốt? Con cả trong nhà phải là con trai, con trai có thể chăm sóc con gái. Con gái mà là con cả thì ra ngoài sẽ bị bắt nạt.”
Lý Như Kiều bĩu môi phản bác: “Ai nói con cả trong nhà phải là con trai? Chị Tô Lam là con cả đó thôi!”
“Vậy nên cô ấy luôn bị bắt nạt!”
“Tôi thấy khá ổn, con cái là do ông trời ban tặng, là số thì không thể trốn thoát.” Lý Như Kiều không hề bị Quan Triều Viễn lay động.
“Cô còn trẻ như vậy, sau này còn rất nhiều cơ hội sinh con, hay là cô nhường đứa bé này cho tôi nhé?” Cuối cùng Quan Triều Viễn cũng nói ra mục đích của mình.
Lý Như Kiều vội vàng ôm bụng: “Anh muốn đứa bé trong bụng tôi?”
“Không phải, cô đã nghe nói đến nhận con nuôi chưa? Tôi nhận con gái của hai người làm con nuôi, hiểu không?”