Mục lục
Truyện Tổng Tài Anh quá độc ác rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3496

Khúc Nhất Phàm nhanh chóng leo lên ghế sau mở cửa giúp cha, rồi sau đó ngồi cùng với Tống Chỉ Manh.

Cậu bé lặng lẽ ngồi bên cạnh Tống Chỉ Manh rồi đưa tay ra mát xa đầu cô ấy: “Cô à, để cháu mát xa cho cô, mát xa xong thì đầu sẽ không đau nữa đâu ạ”

Tống Chỉ Manh cứ như thế nhìn Khúc Nhất Phàm.

Cho đến lúc này cô ấy mới phát hiện ra rằng, khuôn mặt của Khúc Nhất Phàm thực sự rất quen thuộc.

Đợi đến khi Khúc Thương Ly đỗ xe vào trong nhà để xe, Tống Chỉ Manh cũng đã ngủ say rồi.

€ó điều sắc mặt cô lại tái nhợt đi, có vẻ như cô ấy đang ở trong trạng thái tinh thần không tốt.

Khúc Nhất phàm ngồi bên cạnh Tống Chỉ Manh: “Cha, cô ấy đã ngủ say rồi, bây giờ chúng ta phải làm sao đây ạ?”

“Nếu như đã hứa với cô ấy là không vào bệnh viện thì chúng ta phải thực hiện lời hứa.

Cha đã đụng phải cô ấy nên cha phải chịu trách nhiệm”

Khúc Thương Ly khom người ôm lấy cô ấy.

Khúc Nhất Phàm ở bên cạnh cũng nghiêm túc gật gật đầu: “Cha, con hiểu rồi, là một người con trai thì phải biết chịu trách nhiệm”

Khúc Thương Ly: “..: Khi Khúc Thương Ly ôm Tống Chỉ Manh đi vào phòng khách liền phát có một tờ giấy nhàu nát đột nhiên rơi ra khỏi mép giường Anh chau mày, nghỉ ngờ cầm tờ giấy lên rồi từ từ mở ra.

Lúc này, đồng tử của anh đột nhiên co rút lại, trong phút chốc sắc mặt cũng biến đổi mấy phần.

Bức ảnh này là bức ảnh chụp chung của anh ấy và Tống Chỉ Manh Trong bức ảnh, anh ấy áp sát đầu vào bụng của Tống Chỉ Manh, nụ cười của hai người đều vô cùng ngọt ngào.

Bây giờ biểu cảm của Khúc Thương Ly vô cùng phức tạp, anh ấy quay đầu lại nhìn Tống Chỉ Manh đang nằm trên giường.

Sắc mặt của cô ấy vô cùng nhợt nhạt, cho dù là đã ngủ thiếp đi nhưng vẫn cảm thấy không yên tâm.

Chẳng lẽ vì cô ấy đã nhìn thấy bức ảnh này mới chạy đến đây để tìm anh ấy sao?

Khúc Thương Ly bất giác nằm chặt lấy bức ảnh trong tay, sắc mặt cũng dần trở nên u ám.

“Cha”

Một giọng nói lanh lảnh cất lên Khúc Thương Ly bất giác đem tấm ảnh nhét vào túi của Tống Chỉ Manh rồi quay đầu lại nhìn.

Lúc Khúc Thương Ly quay lại nhìn con trai, vẻ mặt đã trở nên ôn hoà như lúc ban đầu.

“Sao vậy?”

Khúc Nhất Phàm giơ điện thoại lên cho anh ấy xem.

“Cha, vừa rồi điện thoại của cha reo mãi, có năm cuộc gọi nhỡ đấy “Năm hả?”

Khúc Thương Ly nhận lấy điện thoại, mở ra xem, phát hiện toàn bộ đều là cuộc gọi nhỡ từ Tô Lam.

Anh ấy nghiêng đầu nhìn Tống Chỉ Manh, dắt tay con trai.

“Nhất Phàm, chúng ta ra ngoài trước”

Khúc Nhất Phàm gật đầu, đi theo Khúc.

Thương Ly ra phòng khách.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK