Mục lục
Truyện Tổng Tài Anh quá độc ác rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1557

“Đi rồi, anh cũng thật là. Anh ấy là anh trai anh, sao anh lại nói lời khó nghe như vậy?” Tô Lam trừng mắt nhìn Quan Triều Viễn, đôi lúc cô thấy anh nói chuyện thẳng thắn rất đáng yêu, nhưng đôi lúc lại thật sự thấy ghét.

Quan Triều Viễn nhéo eo Tô Lam: “Anh ấy đi rồi mà em còn không nỡ đúng không?”

Tô Lam lại ngửi thấy vị chua: “Em đâu có không nỡ. Được rồi, em không nhắc chuyện này với anh nữa kẻo lại cãi nhau.”

“Chẳng ăn ý tí nào, lẽ nào em không nhìn ra anh cố ý nói vậy?” Quan Triều Viễn đẩy trán Tô Lam.

“Cố ý? Vậy anh cũng cố ý đuổi anh trai đi à? Anh có ý đồ gì?”

Tô Lam càng tò mò hơn.

“Em không thấy anh ấy có gì đó không ổn à?”

“Chẳng phải ngày đầu tiên anh ấy đến chúng ta đã thảo luận rồi sao? À đúng rồi, hôm sinh nhật Tam Tam anh với anh trai uống rượu, anh có moi được tin gì không?”

Bây giờ Tô Lam mới nhớ đến chuyện này.

“Không!” Nhắc đến chuyện này, Quan Triều Viễn lại tức giận: “Tên đó kín miệng lắm, biết anh muốn moi tin nên chưa uống được mấy ly đã bảo mình say, sau đó về phòng! Anh còn chưa hỏi nữa!”

“Vậy xem ra anh trai thật sự đã gặp phải vấn đề gì đó.”

“Vấn đề liên quan đến phụ nữ.” Quan Triều Viễn vô cùng chắc chắn.

“Không phải anh chưa hỏi ra à? Sao đã khẳng định là vấn đề liên quan đến phụ nữ?”

Tô Lam thật sự không biết Quan Triều Viễn lấy tự tin ở đâu ra.

Quan Triều Viễn chỉ vào đầu mình: “Dùng cái này để nghĩ ra đó! Anh ấy coi nơi này của chúng ta là nơi trú ẩn, dù gặp phải vấn đề gì cũng để anh ấy tự đối mặt đi, đến lúc anh ấy phải lấy vợ rồi.”

Tô Lam phát hiện Quan Triều Viễn càng ngày càng nhạy cảm, đã biết suy nghĩ cho Giản Ngọc rồi, thật ra trong lòng anh vẫn rất quan tâm người anh trai này.

“Nếu vậy thì em không có gì phải lo lắng nữa.”

“Em lo lắng cái gì? Em lúc nào cũng lo cho người đàn ông khác, người đàn ông của em đang ở đây này!” Quan Triều Viễn lập tức quýnh lên.

“Em không lo lắng, em chỉ lo lắng cho anh thôi, được chưa?”

Tô Lam day huyệt Thái Dương, thật sự không biết đến bao giờ người đàn ông này mới sửa được tật xấu ghen tuông!

Ghen với con trai, ghen với anh trai, ghen với cậu, có ai là anh không ghen nữa?

Biệt thự ở ngoại ô thành phố S.

Khu vực ngoại ô thành phố này hoang vu, biệt thự lại bị rừng cây bao trùm, nếu không đi sâu vào rừng thì thật sự không biết ở đây còn có một căn biệt thự.

Người trong thôn gần đó đều biết, nhưng chỉ nghe nói biệt thự này của một ông lão rất giàu, tính tình quái gở, không bao giờ giao du với người khác nên cũng không ai lui tới đây.

Nhưng không ai biết rằng căn biệt thự này là của Giản Ngọc.

Nói là của Giản Ngọc, chi bằng nói là của đội anh, đội trộm mộ với biệt hiệu X.

Gần đây mọi người đều không có khí thế, đã rất lâu rồi Giản Ngọc không quay lại, anh là đội trưởng, không có anh, mọi người cũng không có việc gì làm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK