Chương 2619
Quan Triều Viễn chậm rãi nhằm mắt lại, tựa như đang suy xét cái gì Khoé môi Tân Tấn Tài nhẹ nhàng cong lên, một lần nữa đổi thuốc vết thương bên tay trái của anh: “Nói thế nào đây? Tuy rằng em chưa từng quen vô số phụ nữ như Thẩm Tư Huy, thế nhưng em cũng từng nói chuyện yêu đương, đối với một tờ giấy trắng như anh mà nói, chỉ điểm một hai thì vẫn có thể”
“Em muốn nói cái gì?”
“Em muốn nói, thực ra đối với một người phụ nữ mà nói, quan trọng nhất chính là cảm giác an toàn. Như vậy thì cảm giác an toàn của bọn họ bắt nguồn từ đâu đây? Đương.
nhiên chính là lời cam kết với cô ấy, cho cô ấy một gia đình, bước đầu tiên đương nhiên là dẫn cô ấy về ra mắt người lớn”
Quan Triều Viễn đưa tay day day mi tâm: “Có người nói cho em biết chưa, em thật sự quá dông dài.”
“Em ở đây tư vấn miễn phí cho anh cách có được bạn gái, anh lại còn ghét bỏ em dông dài? Anh trai đừng nói với em, anh không muốn chịu trách nhiệm với người ta đó nha”
Cái tên Tân Tấn Tài vẫn chưa buông tha anh: “Anh không biết đâu, lúc anh đang ở giai đoạn nguy hiểm, dáng vẻ hồn bay phách lạc của chị dâu nhỏ kia, quả thực rất khiếp sợ.
Em có cảm giác nếu như anh vẫn không tỉnh lại, chín mươi phần trăm chị ấy sẽ đi cùng anh”
“Còn mười phần trăm thì sao?”
“Đương nhiên là bận tâm đến hai đứa bé”
Tân Tấn Tài biểu cảm chân thành tiến hành phân tích: “Em cảm thấy, chín mươi chín phần trăm chị ấy cũng yêu anh”
“Cũng?” Quan Triều Viễn bắt được trọng điểm Tần Tấn Tài cười ha ha: “Được rồi anh trai, chúng ta đã quen nhau lâu như thế, anh còn giả bộ cái gì trước mặt em nữa chứ? Toàn bộ thế giới đều biết anh yêu chị dâu nhỏ đến mức chết đi sống lại rồi”
Quan Triều Viễn: “
“Có điều ngược lại thì sờ cằm, một mặt u buồn: “Chuyện này, dường như toàn bộ thế giới Tần Tấn Tài sờ đều biết nhưng chỉ có một mình chị dâu nhỏ không biết…”
“Tôi không biết cái gì?”
Tô Lam khó khăn điều chỉnh tâm tình, sau đó mới bưng một ly nước đi tới Quan Triều Viễn lạnh lùng quét mắt nhìn Tân Tấn Tài một chút, trong mắt tràn đầy ý nhắc nhở.
Tân Tấn Tài không phải kẻ ngu đâu!
Anh ta khẽ cười đi tới, đưa tay nhận lấy ly thuỷ tỉnh: “Không có gì, không có gì. Chị dâu nhỏ, bọn em chỉ đang nói chuyện phiếm mà thôi.”
Nhưng mà tay anh ta còn chưa đụng tới ly thuỷ tinh, Tô Lam đã thu tay lại: “Không phải cho cậu.”
Cô ngồi xổm xuống, nửa quỳ ở bên người Quan Triều Viễn, lấy ra một cái ống hút đặt vào trong ly: “Anh Quan, uống chút nước?”
“ừ”
Quan Triều Viễn nhìn cô một cái, nghe lời há miệng Tân Tấn Tài ở một bên quả thực là không còn lời nào để nói: “Cái này gọi là không phải người một nhà thì không vào một cửa đi, ngay cả chiêu qua cầu rút ván cũng dùng thành thạo như thế.
Tính ra thì lúc này thuốc cũng đã được đổi cho anh trai, cơ thể cũng đã kiểm tra xong.
Không có chuyện gì nữa thì em đi trước, đỡ phải ở đây làm kỳ đà cản mũi hai người.”