Mục lục
Truyện Tổng Tài Anh quá độc ác rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3501

“Được”

Hai người đưa mắt nhìn Khúc Nhất Phàm rời đi, sau đó ánh mắt Tống Chỉ Manh vẫn nhìn ra phía cửa.

Khúc Thương Ly cũng không ngồi xuống, anh ấy đứng ở mép giường, đưa ly sữa còn ấm tới: “Tối qua tôi đã mời bác sĩ riêng đến kiểm tra giúp cô, cô không đụng vào xe hơi, cơ thể cũng không có gì đáng ngại cả, nghỉ ngơi một đêm hẳn là không sao nữa rồi”

“Khúc Thương Ly”

Đột nhiên Tống Chỉ Manh gọi tên anh ấy.

Khúc Thương Ly chỉ bình tĩnh nhìn cô ấy.

“Ăn sáng xong thì sửa soạn, rửa mặt đi, tôi sẽ đưa cô về”

“Khúc Thương Ly”

Tống Chỉ Manh vẫn nhìn anh ấy, vẫn cố chấp gọi tên anh ấy.

Khúc Thương Ly bị cô ấy làm cho có chút phiền, cau mày lại.

“Tôi ở đây”

Tống Chỉ Manh không nhận ly sữa trong tay anh “Năm đó tôi đã mang thai, đúng không?”

Tống Chỉ Manh vừa dứt lời, gương mặt tuấn tú của Khúc Thương Ly lập tức giống như.

bị băng giá bao phủ.

Lúc mở miệng, giọng anh lạnh như băng.

“Tại sao đột nhiên nhắc tới chuyện này?

Cô là phụ nữ, có mang thai hay không, hẳn cô rõ hơn tôi.”

Nhưng lúc này, mặt Tống Chỉ Manh vô cùng mờ mịt.

Giọng cô ấy hơi đờ đãn, nhưng mỗi câu mỗi chữ đều nói vô cùng rõ ràng: “Tôi… Tôi thật sự không nhớ”

Một câu “tôi không nhớ”, gần như đã lập tức đốt lên lửa giận trong lòng Khúc Thương ty.

Anh nghiêng đầu lạnh lùng nhìn Tống Chỉ Manh “Chúng ta đã chia tay sáu năm nay, cho dù ban đầu chúng ta thật sự có hiểu lầm gì đó, thời gian cũng đã đủ để xoá nhoà tất cả rồi”

Tống Chỉ Manh mở to mắt nhìn Khúc Thương Ly, cũng không biết lời anh có ẩn ý gì.

Khúc Thương Ly nói rõ từng chữ: “Vậy nên, chuyện tới bây giờ, căn bản không cần mượn cớ gì nữa cả. Ban đầu là cô nói chia tay, nên hôm nay cô đừng làm ra vẻ vô tội trước mặt tôi nữa, vậy chỉ khiến tôi ghét cô hơn thôi, biết chưa?”

Sau khi ném xuống câu đó, Khúc Thương Ly trực tiếp đặt mạnh ly sữa xuống đầu giường.

Sau một tiếng “cạch” thật vang, Khúc Thương Ly quả quyết xoay người, không chút do dự rời đi.

“Khúc Thương Ly”

Tống Chỉ Manh nhìn theo bóng lưng anh ấy rời đi, dường như muốn nói gì đó, như lại như bị nghẹn ở cổ họng.

Cô ấy luống cuống ngồi ở trên giường, hai tay ôm chặt đầu gối, cảm thấy đầu mình thật hỗn loạn.

“Tại sao lại như vậy, rốt cuộc đây là chuyện gì?”

Trong trí nhớ của cô ấy, cô ấy yêu Khúc Thương Ly rất sâu đậm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK