Mục lục
Truyện Tổng Tài Anh quá độc ác rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1775

Tối hôm đó, Lê Thấm Thấm nhìn điện thoại không biết bao nhiêu lần, cuối cùng cũng chờ được tới khi trời sáng. Cô ta lập tức bật dậy, chạy về phía phòng để quần áo của mình.

Lê Thấm Thấm là cô chủ danh giá, tất nhiên cũng có rất nhiều quần áo. Cô ta đi qua đi lại trong phòng để quần áo bắt đầu tìm kiếm một bộ có thể mặc vào ngày hôm nay.

Lê Thấm Thấm kinh ngạc phát hiện ra mình ở trong gương không ngờ đã béo hơn rồi! Điều này thật khủng khiếp đối với một cô gái mới biết yêu!

“Mặc nhiều quá trông sẽ béo! Không được, không được! Mình nhất định phải mặc ít thôi!”

“Màu đen trông có vẻ gầy! Cũng không được, không trẻ trung tươi tắn!”

“Màu hồng này trông béo quá!”

Lê Thấm Thấm quả thật muốn phá luôn phòng để quần áo của mình. Cô ta tìm suốt hai giờ, cuối cùng cũng xác định được bộ quần áo cho mình. Cô ta chọn một bộ thể thao với hai màu đen vàng kết hợp với một cái áo len kẻ tương đối sáng màu, trông không béo mà có vẻ trẻ trung xinh đẹp.

“Ôi mẹ ơi!” Lê Thấm Thấm liếc nhìn đồng hồ và lập tức hét lên. Cô ta vội vàng ngồi xuống trước bàn trang điểm. Đối với một cô gái, trang điểm là một bước không thể thiếu.

Lê Thấm Thấm trang điểm tỉ mỉ cho mình, một giờ lại trôi qua, vậy là thoáng cái đã qua gần ba giờ rồi!

Sau khi trang điểm xong, Lê Thấm Thấm chuẩn bị ra ngoài, vừa khéo đón xe tới đó hơn nửa giờ.

Lê Thấm Thấm khẽ hát và đi tới cửa thì bị vệ sĩ ngăn lại.

“Cô chủ, xin hỏi cô đi đâu vậy?”

“Tôi đi đâu thì liên quan gì tới anh chứ? Anh mau tránh ra đi!”

“Cô chủ, sếp Lê đã dặn mấy ngày này sẽ không cho cô ra ngoài, hay là cô quay vào đi?” Vệ sĩ vô cùng khó xử nói.

“Không cho tôi ra ngoài là thế nào hả? Tôi cứ ra ngoài thì làm sao? Anh mau tránh ra cho tôi!” Lê Thấm Thấm nóng mắt.

“Cô chủ, mong cô đừng làm khó chúng tôi! Chúng tôi đi làm cũng không dễ dàng gì! Nếu cô nhất định muốn ra ngoài, hay cô gọi điện thoại cho sếp Lê trước đã? Nếu sếp Lê đồng ý, chúng tôi chắc chắn sẽ để cô ra ngoài!”

Lê Thấm Thấm cắn môi, không nói lời nào! Xem ra bố cô ta nhất quyết muốn ngăn cản cô ta tới cùng rồi!

Đôi mắt to của cô ta đảo quanh, “Mong các anh hãy giúp đỡ, tôi đi trong vòng một giờ chắc chắn sẽ về. Bố tôi phải tới tối mới về nhà, tôi bảo đảm ông ấy về sẽ không biết gì đâu.”

Đám vệ sĩ nhìn nhau, “Cô chủ, cô đừng làm khó chúng tôi.”

“Sao các anh không biết biến báo vậy? Có câu trên có chính sách, dưới có đối sách! Nếu bố tôi trách tội xuống, không phải còn có tôi chống đỡ sao?”

“Cô chủ, không phải chúng tôi không muốn giúp cô. Lần trước, mấy người trong chúng tôi đã bị đuổi việc rồi. Chúng tôi tìm việc làm không dễ dàng gì, cũng không muốn bị đuổi.” Đám vệ sĩ đau bã nói.

Lê Thấm Thấm thấy dáng vẻ mỗi người bọn họ đáng thương như vậy cũng không muốn làm khó bọn họ nữa. Nếu không thể đi qua cửa chính, vậy cô ta đi cửa sau là được rồi.

Nhưng cô ta vừa xoay người.

“Cô chủ, cô đừng nghĩ tới chuyện lén chạy qua cửa sau, phía sau cũng có anh em của chúng tôi rồi. Sếp Lê đã điều tất cả vệ sĩ qua đây, ông ấy nói qua mấy ngày nữa sẽ đưa cô ra nước ngoài, cô đừng nghĩ tới chuyện ra ngoài nữa.”

Lê Thấm Thấm tức giận đến mức dạ dày cũng thấy đau, quay lại trong phòng mình!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK