Mục lục
Truyện Tổng Tài Anh quá độc ác rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1640

Tô Lam chỉ liếc mắt nhìn anh chứ không nói gì.

Dỗ Tam Tam ngủ xong Tô Lam về phòng cùng Quan Triều Viễn, vì vừa cãi nhau nên không ai để ý đến ai.

Sau khi tắt đèn nằm lên giường, Quan Triều Viễn nghiêng người, kéo Tô Lam vào lòng định hôn.

Tô Lam đưa tay lên che miệng anh.

“Anh ngủ đàng hoàng đi!”

“Em sao vậy? Mấy ngày rồi không cho anh đụng vào, em muốn hành hạ anh phải không?” Quan Triều Viễn tỏ vẻ rất phẫn nộ, anh là đàn ông đang ở độ tuổi rất cần giải quyết nhu cầu sinh lý.

“Đây là hình phạt dành cho anh!”

“Anh lại làm sai chuyện gì rồi?”

“Em nói anh làm sai chuyện gì à? Ngay từ đầu anh đã không làm gì đúng rồi! Anh không nên lo chuyện của anh trai và Ớt Nhỏ, càng không nên bỏ thuốc anh ấy! Anh cũng không nên giấu Ớt Nhỏ đi! Anh nói xem anh đã làm được chuyện gì đúng?”

Quan Triều Viễn không phản bác, chỉ nhìn chằm chằm Tô Lam.

“Chúng ta trưởng thành rồi, cũng đã làm bố mẹ, sau này nói năng làm việc anh có thể suy nghĩ kỹ càng không? Đừng trẻ con thế nữa.”

“Anh trẻ con? Tô Lam, em nói anh trẻ con?”

“Lẽ nào không phải sao?”

“Anh nói cho em biết, Tô Lam, mỗi chuyện anh làm đều vì em!”

Quan Triều Viễn hét câu này lên xong thì trở mình, quay lưng về phía Tô Lam.

Tô Lam cũng không để ý đến anh, người đàn ông này luôn lấy lý do “vì em” ra để làm những việc trẻ con.

Tối hôm sau đi làm về, Quan Triều Viễn đến tìm Giản Ngọc.

“Anh có muốn em chuẩn bị đám cưới cho hai người không?”

“Chuyện đám cưới để sau đi.” Hai người họ còn không ngủ với nhau thì đám cưới cái gì.

Kể từ khi xác lập mối quan hệ, hai người luôn cảm thấy dường như thiếu thứ gì đó.

“Anh chắc chứ? Hết tháng này là cô ấy mang thai bốn tháng rồi, bụng cũng lớn hơn, đến lúc đó anh muốn chuẩn bị đám cưới cũng không có thời gian đâu.” Quan Triều Viễn nói với giọng điệu của người từng trải.

“Chờ sinh xong rồi tính.” Giản Ngọc vẫn không có hứng thú.

“Đến lúc đó đừng trách em không nhắc anh.”

“Không cần cậu lo.”

“Em chẳng thèm lo cho anh, nhưng nói ra thì anh cũng thật xui xẻo. Bao nhiêu năm không chạm vào phụ nữ, cuối cùng cũng được chạm vào thì lại mang thai. Ha ha ha, cảm giác không dễ chịu đúng không?”

Mấy ngày nay anh với Tô Lam không được hoà hợp, vì thế chỉ có thể tìm kiếm niềm vui từ chỗ Giản Ngọc.

“Cậu làm hoà với người kia của nhà cậu đi đã rồi lo tới chuyện người khác.” Giản Ngọc liếc mắt nhìn Quan Triều Viễn rồi rời đi.

“Xuỳ! Em chẳng thèm lo chuyện của anh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK