Chương 1531
Quan Triều Viễn híp hai mắt lại, ánh mắt sâu thẳm, dù chỉ một chút xíu lạ thường cũng không thoát khỏi ánh mắt của anh.
“Và cả những lời đồn trên mạng nữa, vì sao lại xuất hiện nhanh như vậy? Anh cứ cảm thấy có người đang cố ý kích động, tất cả khách mời đều không dám đắc tội với anh, không thể có chuyện họ ăn nói vớ vẩn bên ngoài được.”
“Liệu có khả năng Tô Nhược Vân bị ai đó sai khiến hoặc là uy hiếp không hả anh?”
Tô Lam chống cằm nghĩ mãi mà không ra.
“Không loại trừ khả năng này.”
“Em cứ cảm giác trước khi chết cô ta có lời muốn nói với em, cô ta lẩm bẩm trong miệng từ ‘Thất’ suốt, em không hiểu nó có nghĩa gì, cô ta còn chưa nói xong đã tắt thở.”
“Thất?” Đôi mắt Quan Triều Viễn càng thêm sâu thẳm.
“Được rồi, đừng nói chuyện này nữa, về chuyện của Tiểu Thất, chờ tình hình của nó ổn định em sẽ đưa nó về, đến lúc đó cứ nói là con của chúng ta, chuyện này không cần nói với ai cả.”
“Ừm, anh biết rồi.”
Tuy Quan Triều Viễn không muốn nuôi con trai của kẻ thù cho lắm, nhưng anh biết mình không lay chuyển được Tô Lam.
“Chúng ta sẽ coi Tiểu Thất như con trai mình, anh đừng có ý kiến với nó đấy nhé?”
“Em lải nhải nhiều thế!” Quan Triều Viễn vô cùng bực bội.
“Đúng rồi, anh nghe ngóng được gì từ bên anh trai không?”
“Cả ngày em quan tâm hết chuyện này đến chuyện khác, có quan tâm chồng em không hả!”
Lần này Quan Triều Viễn thật sự không nhịn được nữa.
Tô Lam vội vàng im miệng, “Tất nhiên em có quan tâm anh rồi!”
“Nếu anh là em thì bây giờ anh sẽ đi ngủ cùng chồng!” Nói xong Quan Triều Viễn bế bổng Tô Lam lên.
“Ban ngày ban mặt anh đừng làm loạn, con trai còn ở đây đấy!”
“Nó biết cái gì!”
“Em còn đang suy nghĩ xem Tô Nhược Vân bị ai sai khiến!”
“Không cần em nghĩ, anh sẽ nghĩ!”
“Này!”
Nửa tháng sau, Tô Lam đón con trai của Tô Nhược Vân về nhà, chuyện này không có ai biết cả.
Cuối cùng Quan Triều Viễn đặt biệt danh cho con trai mình là Tam Tam, Quan Triều Viễn giải thích là, đứa bé này là người thứ ba chen vào giữa anh và Tô Lam cho nên gọi là Tam Tam.
Ban đầu Tô Lam không đồng ý, nhưng sau khi gọi mấy lần theo Quan Triều Viễn, cô như bị tẩy não, cũng bắt đầu gọi con trai mình là “Tam Tam”.
Còn tên thì Giản Ngọc đặt một chữ “Mặc”, Quan Triều Viễn nghĩ một chữ “Dật”, hai người kết hợp lại là ra tên của Tam Tam, Ôn Dật Mặc.
Quan Triều Viễn vô cùng hài lòng, bởi vì “Dật” cùng âm với “Ức”, còn “Mặc” lại phát âm khá giống “”.