Mục lục
Truyện Tổng Tài Anh quá độc ác rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 439

“Được”

Quan Triều Viễn đưa Tô Lam về nhà, Tô Kiêm Mặc đã khỏe lại bình thường, liền quay về trường.

Trên mặt Tô Lam vẫn có một vết thương, vì thế, tạm thời không nhận việc gì cả.

Cùng với chuyện phòng vé của ‘Âm thanh hoa nở’ tăng lên, đánh giá cũng cực kỳ tốt!

Mọi người đều nói bộ phim này quay rất hay, không giống như những phim thanh xuân lúc trước, đều có phá thai, ngoại tình các thứ, bộ phim này lại rất dứt khoát sạch sẽ, hơn nữa chọn cảnh cũng cực kỳ đẹp, mỗi cảnh đều có thể quay chụp màn hình được một bức tranh đẹp đẽ.

Độ nổi tiếng của Tô Lam cũng tăng lên rất nhanh, người hâm mộ sắp đạt mức ba triệu lượt theo dõi.

cho cùng bà cũng chỉ là người giúp việc, chỉ có thể làm theo ý của Quan Triều Viễn.

Để Tô Lam không quá buồn chán, Quan Triều Viễn còn đón Cát Tường về, Như: Ý và Cát Tường cũng coi như tụ họp rồi.

Nhưng Tô Lam ở nhà vẫn cảm thấy cực kỳ buồn chán!

Hôm nay, cô quyết định vào bếp, Quan Triều Viễn chăm sóc cô non nửa tháng trong bệnh viện, cô cũng phải biểu hiện một chút.

Tô Lam bắt đầu bận rộn trong phòng bếp.

Thấy Tô Lam đang rửa rau, dì Phương trực tiếp xông vào.

“Phu nhân, không được, không được đâu! Hiện giờ cô không thể chạm vào nước lạnh! Cẩn thận để lại mầm bệnh!”

Vừa nói, dì Phương vừa lấy một cái khăn lau tay cho Tô Lam.

“Dì Phương, sao lại không được chạm vào nước lạnh chứ? Không sao đâu.”

Dì Phương nhất thời nghẹn lời.

Quan Triều Viễn đã dặn bà, không được nói ra chuyện Tô Lam sảy thai, chuyện này phải giấu Tô Lam.

“À… phu nhân, cái này… Hiện giờ trời ngày càng lạnh rồi, khí lạnh dễ ngấm vào cơ thể, người trẻ tuổi các cô á, không biết chăm sóc sức khỏe của mình, chờ tới tuổi của tôi á, mới khó chịu, đừng rửa nữa, nghỉ ngơi đi.”

“Trời ạ, dì Phương, tôi sắp mốc người rồi, dì để tôi làm chút chuyện gì đó đi, tôi làm vài món ăn cho anh ấy, mấy ngày nay anh ấy ở bệnh viện chăm sóc tôi, rất vất vả.”

Dì Phương nghĩ một lát: “Hay là như này, cô muốn nấu ăn, cần những đồ gì, cô nói với tôi, tôi chuẩn bị giúp cô, cô đứng bếp, như thế được không?”

“Vậy cũng được.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK