Mục lục
Truyện Tổng Tài Anh quá độc ác rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 3390

Một bầu không khí kiều diễm, trong nháy mắt lập tức thanh tỉnh.

Lâm Thúy Vân tức giận lườm anh một cái, lập tức nghĩ đến chuyện mình còn đang giận dỗi: “Tổng giám đốc bá đạo thẳng thắn đâu rồi? Thiếu chút nữa buồn nôn chết tôi… Không đúng, không phải mẹ tôi nói anh bị ngất sao?

Làm sao…

Lâm Thúy Vân nhìn Lục Mặc Thâm từ trên xuống dưới đánh giá một lần Phát hiện ngoại trừ trên đùi anh còn bó thạch cao, những vết thương trên người kia cũng khá ổn rồi.

Nhìn qua cả người đầy tinh thần, so với lần đầu gặp còn tốt hơn nhiều.

Lâm Thúy Vân trong nháy mắt liền phản ứng lại: “Anh bắt tay với mẹ lừa tôi?”

Nghĩ tới đây, Lâm Thúy Vân càng tức giận, xoay người định đi.

Nhưng mà cô còn chưa kịp lao ra cửa, lại nghe thấy phía sau truyền đến “Âm” một tiếng vang trầm thấp.

Lâm Thúy Vân theo bản năng quay đầu nhìn lại, phát hiện Lục Mặc Thâm ngã ngồi trên mặt đất, sắc mặt có chút trắng bệch: “Lục cầm thú, anh không sao chứ?”

Lâm Thúy Vân giật mình, vội vàng xoay người chạy tới, muốn đỡ anh lên.

Tay cô còn chưa đụng tới Lục Mặc Thâm, thân thể nhiên bị một đôi tay cường tráng mạnh mẽ ôm cô vào trong lồng ngực ấm áp: “Đừng tức giận, có được không?”

“Tên khốn này, lại gạt tôi!”

Lâm Thúy Vân vừa tức vừa vội, liều mạng giấy dụa “Nếu em tiếp tục động nữa, thì lập tức không phải gạt em nữa”

Lục Mặc Thâm nhíu mày nhìn chäm chằm Lâm Thúy Vân, bởi vì vừa rồi khi cô giãy dụa, không cẩn thận đẩy đầu của anh.

Mấy lần đẩy này làm cho anh choáng váng đầu hoa mắt.

Nhìn thấy sắc mặt Lục Mặc Thâm trắng bệch, Lâm Thúy Vân cũng không dám động nữa, chỉ có thể kìm nén để cho anh tùy ý ôm.

“Cô gái nhỏ chanh chua, tính khí làm sao lớn như vậy?” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Em đừng quên, anh vì ai mới biến thành bộ dạng này”

“Đừng tức giận nữa, em một lần, anh một lần, chúng ta hòa nhau, được không?”

Lâm Thúy Vân phồng má ngẩng đầu nhìn về phía Lục Mặc Thâm.

Những ngày qua anh vẫn ở bệnh viện, tuy rằng nhìn qua tinh thần khá hơn một chút, nhưng cả người gầy đi trông thấy so với trước đây.

Nói không đau lòng, thì chính là nói dối Nói thế nào thì người này vì mình, ngay cả mạng sống cũng không cần…

“Tôi đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, không thèm tính toán với anh!”

Lâm Thúy Vân rốt cục cũng dịu giọng, khóe miệng Lục Mặc Thâm khẽ nhếch lên: “Anh vừa nấy có nghe thấy em nói anh chết chắc rồi, cho nên còn chưa tắm xong đã đi ra, xem xem rốt cục là ai to gan như thế”

Lâm Thúy Vân có chút lúng túng sờ mũi: “Vậy còn không phải là bởi vì anh bắt tay với mẹ lừa tôi, tôi lo lắng cho anh, trong tình thế cấp bách…

Chỉ có điều lời nói oán giận còn chưa nói xong, đột nhiên liền tỉnh táo lại, không dám tin tưởng nhìn về phía Lục Mặc Thâm tít gào: “Lục Mặc Thâm anh có phải bị điên không?

Sao lại tự đi tắm như thế? Nếu như nước chạm vào vết thương, vậy làm sao bây giờ?

Anh muốn chết à!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK