Mục lục
Truyện Tổng Tài Anh quá độc ác rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1572

Lý Như Kiều nhảy từ trên giường xuống, “Đại ca, sao anh không đồng ý để em làm người phụ nữ của anh? Em biết trong lòng anh có em, trong lòng em cũng có anh, tại sao lại không thể?”

“Cô vẫn còn là một đứa trẻ.”

“Năm nay em đã hai mươi tuổi, không còn là trẻ con nữa! Mười tám tuổi là đã trưởng thành, em đã trưởng thành được hai năm rồi! Pháp luật quy định nữ giới đủ hai mươi tuổi là có thể nhận giấy chứng nhận kết hôn!”

Lý Như Kiều gân cổ lên nói.

“Tôi bảo cô ra ngoài!” Giản Ngọc càng thêm mất kiên nhẫn.

“Đại ca!”

“Còn nói linh tinh nữa thì có tin tôi lập tức đuổi cô đi không? Tôi đưa cô về như thế nào thì có thể đuổi cô đi như thế!”

Giản Ngọc ném tách trà xuống đất.

Lý Như Kiều mếu máo, đành phải ủ rũ ra ngoài.

Cô ta lại thất bại một lần nữa.

Giản Ngọc liếc nhìn bóng lưng của cô, ký ức dường như trôi về thời gian bảy năm trước.

Bảy năm trước, đội của họ vừa mới được thành lập.

Giản Ngọc gặp Lý Như Kiều trên phố, năm đó Lý Như Kiều mới mười ba tuổi, vẫn còn là một cô bé ăn xin toàn thân đều bẩn thỉu.

Cô bé mười ba tuổi đã biết làm đẹp, biết trang điểm ăn diện, ngực cũng bắt đầu từ từ phát triển.

Nhưng khi đó Lý Như Kiều để tóc ngắn, hoàn toàn không nhận ra là một bé gái, Giản Ngọc còn tưởng cô là một bé trai.

Lý Như Kiều ăn trộm tiền của anh ta và bị anh ta bắt được, Giản Ngọc cũng cảm thấy cô bé ăn xin này đáng thương nên đã cho cô tiền, nhưng cô lại cứ đi theo anh ta như một cái đuôi vậy.

“Sao em cứ đi theo anh?”

“Em không có nhà, cũng không có nơi để đi, anh là người tốt, em muốn đi theo anh.” Lý Như Kiều nói rất thẳng thắn.

“Tại sao em lại cảm thấy anh là người tốt? Chỉ vì anh cho em tiền sao?”

“Không, em nhìn ra được.”

“Nhìn ra được? Hừ.” Giản Ngọc cười, “Công việc của anh rất nguy hiểm, em đi theo anh không thích hợp đâu.”

“Em không sợ nguy hiểm, bố em bán em đi, về sau em lại bị bán nhiều lần, sau đó em gia nhập vào đoàn kịch, đó mới gọi là nguy hiểm. Ngày nào cũng chưa ăn cơm xong đã phải luyện tập, nếu té ngã thì còn bị đánh.”

“Đoàn kịch?” Giản Ngọc chăm chú lắng nghe Lý Như Kiều kể về chuyện của mình.

Gia đình Lý Như Kiều sống ở nông thôn, vì đông con nên bố ruột của cô đã bán cô, sau nhiều lần bị bán đi bán lại trong tay bọn buôn người, cô tham gia vào đoàn kịch.

Bởi vì cô đã lớn, đám trẻ trong đoàn kịch đều bắt đầu tập luyện từ lúc ba bốn hay năm tuổi, nhưng lúc cô vào đoàn kịch thì đã mười tuổi, dù có luyện tập thế nào cũng không tốt nên bị đánh đến nỗi người đầy vết thương.

Sau đó cô trốn khỏi đoàn kịch và trở thành một cô bé ăn xin.

“Anh ơi, em bằng lòng đi theo anh, chỉ cần anh không đánh em, chỉ cần cho em ăn cơm no là được, anh bảo em làm gì cũng được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK