Mục lục
Truyện Tổng Tài Anh quá độc ác rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1504

Mộ Dung Dịch lấy đơn ly hôn từ trong túi ra: “Ký tên đi, tôi chỉ có hai mươi phút thôi, tôi không muốn lãng phí thời gian với cô.”

Khi nhìn thấy đơn ly hôn, rốt cuộc Tô Nhược Vân cũng thấy rõ tất cả.

Mộ Dung Dịch chuẩn bị xong xuôi mọi việc, hôm nay anh ta đến để ly hôn với cô ta!

“Mộ Dung Dịch! Dù thế nào đi chăng nữa em và anh cũng từng là vợ chồng, sao vậy mà anh lại đối xử với em như vậy!” Tô Nhược Vân nghiến răng nghiến lợi, thất vọng cùng cực.

“Từng là vợ chồng? Tôi và cô kết hôn kiểu gì, tôi tin cô rõ ràng hơn tôi. Nếu không phải bị cô bỏ thuốc thì làm sao tôi có thể lên giường với cô? Hết thảy mọi việc là do cô gieo gió gặt bão, không trách được người khác.”

Giọng nói của Mộ Dung Dịch vẫn hết sức lạnh lùng.

“Em trao lần đầu tiên của mình, trao tuổi thanh xuân đẹp nhất của mình cho anh, em cho anh tất cả mọi thứ rồi! Thế mà khi em cần anh nhất anh lại muốn ly hôn với em!”

Nước mắt của Tô Nhược Vân trào ra.

“Tôi nói rồi, đây là do cô tự mình chuốc lấy. Nếu lúc trước cô không tính kế để lên giường với tôi thì những chuyện về sau cũng không xảy ra, nói cho cùng vẫn phải trách chính cô.”

Mộ Dung Dịch bỗng cười khẩy: “Ngẫm lại khi ấy, mẹ cô cho rằng nhà họ Mộ Dung nghèo khổ nên muốn gả Lam Lam sang, kết quả lại phát hiện nhà bọn tôi giàu có hơn nhà họ Tô các cô thì hối hận, cho nên mới gài bẫy tôi. Thứ nhà các cô vừa ý cũng chỉ là tiền của tôi mà thôi.”

Tô Nhược Vân vẫn ngồi xụi lơ dưới đất: “Anh Dịch, em yêu anh mà.”

“Đừng nói yêu tôi nữa, cô làm bẩn chữ yêu này đấy. Cô không yêu tôi, cô chỉ yêu tiền của tôi thôi, ký tên đi.”

“Không, em không ký, em không muốn ký tên, em tuyệt đối sẽ không ký tên.” Tô Nhược Vân ra sức lắc đầu.

“Dù cô không ký tên thì cô cảm thấy tôi không ly hôn với cô được à? Cô là phạm nhân, tôi tìm bừa một lý do nào đó là có thể kiện cô, ly hôn chỉ là chuyện trong giây lát mà thôi, khi ấy cô sẽ chẳng lấy được gì hết! Nếu cô ngoan ngoãn lý tên thì tôi cũng đỡ phiền toái, tôi sẽ cho mẹ cô một khoản tiền, đến lúc đó cho bà ta đến nhà giam thăm cô, chưa biết chừng còn có thể mang cho cô ít thức ăn.”

Tô Nhược Vân nhìn Mộ Dung Dịch với ánh mắt tuyệt vọng, cô ta không thấy được chút tình cảm nào trong mắt anh ta.

Đúng vậy, Mộ Dung Dịch nói đúng, bây giờ cô ta đã rơi vào cảnh giậu đổ bìm leo.

Cô ta nhặt đơn ly hôn lên rồi ngoan ngoãn ký tên.

“Chỉ mong anh giữ lời.”

Mộ Dung Dịch cầm đơn ly hôn lên nhìn, sau đó anh ta sửa sang lại quần áo của mình rồi rời khỏi đây luôn.

Tô Nhược Vân ngồi dưới đất, nước mắt không chảy ra nữa.

Bây giờ cô ta chẳng còn gì nữa.

Chỉ có thể lặng lẽ chờ đợi sự tuyên án từ pháp luật.

Mộ Dung Dịch cầm đơn ly hôn đi trên đường, một người phụ nữ đi đến từ phía đối diện.

Hai người họ cũng khá bất ngờ khi chạm mặt ở đây.

Tô Lam không thèm nhìn Mộ Dung Dịch mà đi thẳng đến phòng bệnh của Tô Nhược Vân luôn. Mộ Dung Dịch dừng bước, xoay người nhìn cô, thở dài một cái rồi rời đi.

“Cô Quan…” Cảnh sát trông giữ Tô Nhược Vân hết sức cung kính với Tô Lam.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK