Mục lục
Truyện Tổng Tài Anh quá độc ác rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2040

“Nó đã rất rẻ rồi đấy. Anh hứa với em, sau khi mua cái này xong, ba năm tới anh sẽ không mua xe thể thao nào nữa!” Quan Triều Viễn thề thốt.

Nhân viên bán hàng đứng bên cạnh nghe vậy thì không khỏi cười rộ lên, không ngờ Tô Lam thật sự là người có quyền lớn, nắm tài chính trong nhà họ Quan.

Bởi vì thấy nhân viên bán hàng đều đang cười, Tô Lam không hy vọng Quan Triều Viễn bị mất thể diện trước mặt những người này nên đành phải đồng ý.

“Mẹ, còn có xe của con nữa!” Tam Tam vội vàng lái chiếc moto mini của mình qua.

Tô Lam nhìn thấy gương mặt mừng rỡ của Tam Tam thì đầu cũng muốn to ra gấp đôi, “Cái đó không được! Con còn quá nhỏ!”

“Em lại mua cho thằng bé đi, xe đó của nó còn rẻ hơn!” Quan Triều Viễn vội vàng xin hộ con trai.

Thế này thì thật khó xử.

“Đây là vấn đề tiền sao? Thằng bé mới sáu tuổi! Nếu nó ngã thì làm sao?”

“Ngã thì ngã chứ! Con trai bị ngã, bị va đập vài cái có sao đâu?” Quan Triều Viễn nói với vẻ chẳng hề để ý.

“Ngã với va đập vài cái không sao à? Anh cho con học lớp Taekwondo, võ thuật, thậm chí quyền anh, em đều có thể chấp nhận được. Nhưng anh để nó lái xe moto à? Với tốc độ nhanh như vậy, chẳng may nó ngã sẽ bị thương nặng đấy!”

“Anh sẽ bảo vệ nó!”

“Em nói không được là không được!” Tô Lam cương quyết không đồng ý.

Quan Triều Viễn nháy mắt với Tam Tam, “Không được thì thôi vậy.”

Nhưng chờ tới lúc tính tiền, Quan Triều Viễn vẫn lén lút bảo nhân viên bán hàng thanh toán cả hai chiếc xe.

“Anh Quan, chúng tôi có thể tặng thêm cho anh một cái mũ bảo hiểm. Anh có chọn màu không?” Nhân viên bán hàng đi tới nói.

“Lam Lam, em qua chọn mũ bảo hiểm đi!” Quan Triều Viễn vội vàng gọi Tô Lam qua.

Mũ bảo hiểm có đủ màu sắc trông rất đẹp mắt.

“Hay em chọn màu đen nhỉ?”

“Sao em lại chọn màu đen? Trông quê lắm!”

“Anh bảo em chọn mà!”

“Em lấy cái màu hồng đi!” Quan Triều Viễn chỉ thẳng vào mũ bảo hiểm màu hồng.

“Chủ tịch Quan, năm nay vợ anh đã sắp ba mươi tuổi rồi, anh bảo em đội mũ bảo hiểm màu hồng à?”

“Sao lại không được chứ? Em lấy cho anh cái màu lam nhạt để phối cùng. Nếu anh nói năm nay em vừa tốt nghiệp đại học, quả thực không ai là không tin!”

Tô Lam hơi ngượng ngùng trước lời khen này.

Lúc trở về, Quan Triều Viễn lái xe máy chở Tô Lam, đám trẻ ngồi trong xe ô tô.

Lúc đầu Tô Lam thật sự không dám lên xe, Quan Triều Viễn nhiều lần bảo đảm với cô là không có nguy hiểm, cô mới lấy hết can đảm lên xe, còn ôm chặt lấy anh.

Quan Triều Viễn muốn để Tô Lam thích ứng nên cố ý lái chậm, chờ tới lúc sắp về đến nhà, tới đoạn đường tương đối trống trải mới tăng tốc độ lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK