Mục lục
Truyện Tổng Tài Anh quá độc ác rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1982

Chuyện không thể tránh khỏi là Tô Lam lại phải cho con bú, trong mắt Quan Triều Viễn đây lại là cảnh “Tu hú chiếm tổ chim khách”.

Cửu Cửu nằm trong ngực Tô Lam mút sữa chùn chụt, phát ra tiếng vang thỏa mãn.

Quan Triều Viễn ngồi bên cạnh chỉ biết nén giận, anh cứ cảm giác mình vừa thoát khỏi tình trạng này, còn chưa được mấy ngày sung sướng thì quãng thời gian ấy lại bắt đầu.

Tô Lam ngước mắt nhìn ánh mắt nóng rực thấp thoáng vẻ oán hận của Quan Triều Viễn.

“Có phải anh lại muốn nói sáu chữ đúng không?”

“Sáu chữ gì?”

“Tu hú chiếm tổ chim khách.” Tô Lam có ấn tượng sâu sắc với sáu chữ này.

“Em tự biết là được rồi.” Quan Triều Viễn bực bội, anh vốn là người đàn ông ngang ngược, sao có thể để cho người khác giương oai trên địa bàn của mình nhiều lần?

May mà Cửu Cửu là con gái, không giống Tam Tam lúc trước, lòng thù địch của Quan Triều Viễn liền bớt đi hẳn.

“Em sẽ không cho con bú lâu quá đâu.”

Nhớ hồi trước phải đến tận lúc tròn một tuổi Tam Tam mới cai sữa mẹ, Tô Lam thấy trong sách ghi nhất định phải kiên trì nuôi con bằng sữa mẹ nên dù Quan Triều Viễn phản đối nhiều lần, cô vẫn kiên trì đến lúc cậu bé tròn một tuổi.

Quan Triều Viễn không tin lời Tô Lam lắm.

Người phụ nữ này chuyện gì cũng làm được vì con, nhớ hồi trước cô còn vừa quay phim vừa dùng máy hút sữa hút sữa ra mang về nhà, khoảng thời gian đó người cô gầy như que củi!

“Em nói thật, em định cho con bú sáu tháng rồi thôi.”

Tô Lam nói với giọng điệu chắc nịch.

Quan Triều Viễn lập tức hào hứng, như vậy thì ít hơn hồi trước tận một nửa thời gian, “Em đừng an ủi anh!”

“Anh tin hay không thì tùy, dù sao em cũng chỉ cho con bú sáu tháng thôi, nếu như anh muốn cho con gái bảo bối uống sữa mẹ thêm một thời gian thì em cũng chiều.”

“Anh tin anh tin anh tin!” Quan Triều Viễn lập tức ngồi xuống giường, “Em chỉ cho con bú sáu tháng thật hả?”

Tô Lam gật đầu kiên định, “Nếu không ai đó sẽ ăn thịt em mất!”

“Anh muốn ăn em ngay bây giờ!” Quan Triều Viễn há mồm làm bộ muốn cắn Tô Lam.

Cửu Cửu trong ngực Tô Lam bỗng thôi không bú sữa nữa, mở to mắt nhìn Quan Triều Viễn rồi bật cười.

“Đừng làm loạn, Cửu Cửu nhìn anh đấy!”

Lúc này Quan Triều Viễn mới cúi đầu nhìn Cửu Cửu trong ngực Tô Lam, “Con nhìn bố làm gì? Không chú tâm mà bú sữa đi, bố cho con biết, con chỉ được bú sữa mẹ sáu tháng thôi đấy, sáu tháng sau trả lại cho bố!”

Cô bé nhìn Quan Triều Viễn rồi lại bật cười, hai lúm đồng tiền nho nhỏ vô cùng đáng yêu.

“Này, con bé cười kìa, hiếm có nha! Sao Cửu Cửu lại thích bố như vậy?”

Cửu Cửu nhìn chằm chằm Quan Triều Viễn, ánh mắt chòng chọc đó khiến Tô Lam bỗng cảm thấy không đúng lắm!

“Nhìn cái gì vậy! Mau ăn đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK