Mục lục
Truyện Tổng Tài Anh quá độc ác rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2047

Tam Tam lập tức cúi đầu xuống thở dài, “Con lén lai Cửu Cửu đi một vòng.”

“Vậy tại sao không lai Tiểu Thất?”

“Con vốn định lai Tiểu Thất, nhưng Tiểu Thất hơi nặng, nó vừa lên xe, con liền cảm giác đi không vững, lo sẽ làm nó té nên không lai nó.” Tam Tam trả lời thành thật.

“Biết nhận thức chính xác về bản thân rất đáng được khen ngợi, nhưng con không được sự cho phép của bố đã tự ý lai Cửu Cửu thì vẫn phải đánh đòn, đưa tay ra đây.”

Tam Tam cúi đầu giơ tay trái ra, Quan Triều Viễn giơ thước lên cao rồi đánh mạnh xuống.

Cơ thể Tam Tam run lên một cái.

Đánh được ba cái, bàn tay Tam Tam đã sưng đỏ.

“Nhớ chưa?”

“Nhớ rồi ạ.”

“Nếu còn có lần sau, con đừng hòng sờ vào xe máy nữa, đi đi.”

Tam Tam quay người rời đi, vừa đi vừa thổi lòng bàn tay, Quan Triều Viễn đánh con trai rất nặng tay, cho nên trước giờ anh không để Tô Lam trông thấy. Tam Tam lớn rồi nên cũng hiểu chuyện, dù bị đánh cũng sẽ không bao giờ mách Tô Lam, bởi vì như vậy sẽ khiến Tô Lam đau lòng, chưa biết chừng bố mẹ còn cãi nhau.

Tuy Tam Tam đau tay nhưng vẫn có thể đẩy xe máy ra, Tiểu Thất và Cửu Cửu vẫn đứng bên cạnh nhìn, Cửu Cửu cười rất vui vẻ, nhưng Tiểu Thất lại cau mày, cậu bé vô cùng thắc mắc vì sao mình cắt đứt dây mà anh vẫn đi như bình thường.

Quan Triều Viễn đứng bên cạnh quan sát Tiểu Thất nãy giờ, Tiểu Thất ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt của Quan Triều Viễn thì lập tức nhìn sang chỗ khác.

“Tiểu Thất, qua đây với bố một lát.” Quan Triều Viễn vẫy tay với Tiểu Thất.

Đầu tiên Tiểu Thất giật mình, sau đó sợ hãi đi đến bên Quan Triều Viễn.

Quan Triều Viễn bế cậu bé lên xe máy, “Bố lai con ra ngoài hóng mát.”

Rõ ràng Tiểu Thất vô cùng mừng rỡ!

Cửu Cửu tỏ ra bất mãn, “Bố, bố thiên vị quá, con cũng muốn đi mà!”

“Lần sau bố sẽ lai con, lần này chỉ lai anh thôi.” Nói xong Quan Triều Viễn khởi động xe lai Tiểu Thất ra ngoài.

Ngồi xe máy lớn thích hơn ngồi xe máy nhỏ rất nhiều, Tiểu Thất kêu lên hưng phấn.

Quan Triều Viễn lai Tiểu Thất đến bờ biển cách nhà không xa, anh nghĩ bụng nơi rộng lớn như bờ biển rất thích hợp để dạy dỗ trẻ con.

Tiểu Thất nhặt vỏ sò trên bờ biển, được Quan Triều Viễn lai ra ngoài một mình khiến Tiểu Thất cảm thấy đây là vinh hạnh lớn lao, trước kia chỉ có Cửu Cửu mới được Quan Triều Viễn lai ra ngoài chơi một mình thôi.

“Qua đây nào Tiểu Thất, bố có chuyện muốn hỏi con.”

Tiểu Thất cầm vỏ sò mình nhặt đi đến bên Quan Triều Viễn, “Có chuyện gì hả bố?”

Cậu bé hưng phấn đến mức quên hết sạch chuyện tối qua.

“Tối qua bố gặp con ở hành lang, lúc đó con đang làm gì?”

“Hôm qua con nói rồi mà? Con chỉ xem xe máy của anh thôi ạ! Ban ngày anh không cho con đụng vào.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK