Mục lục
Truyện Tổng Tài Anh quá độc ác rồi - Tô Lam - Quan Triều Viễn (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2765

Giọng nói lạnh lùng của Lục Mặc Thâm vang lên, nghe thấy điều này, Lâm Thúy Vân đột nhiên cảm thấy không vui.

Cô quay đầu lại, nhìn chằm chằm Lục Mặc Thâm: “Tôi nói này giáo sư Lục, tôi nghĩ anh gần đây cũng khá rảnh rỗi nhỉ? Anh nói xem vì sao cuối tuần như thế này, anh không đi mà ở bên cạnh vợ sắp cưới của mình mà lại chạy đến đây làm kỳ đà cản mũi như thế này, anh thấy vui lắm hả?”

Lục Mặc Thâm cong môi nhẹ, đáp: “Tôi nghĩ số lần làm kỳ đà cản mũi của cô cũng không thấp. Sớm biết như thế này tôi nên thua ở trận đấu trước và để cô đi làm hại người khác.”

“Tôi mà lại đang làm hại người khác sao?”

Lâm Thúy Vân tức quá hóa cười bởi lời nói của anh ta: “Giáo sư Lục, tôi có thể nói thật với anh.

Với một cô gái xinh đẹp như tôi, anh có thể đến Lan Ly xem qua. Nếu tìm được người nào tốt hơn tôi, tôi sẽ quỳ xuống dập đầu với anh ba cái, quyết không nuốt lời.”

Lục Mặc Thâm liếc nhẹ Tô Lam: “Bên cạnh cô không phải là cũng có một người sao? Cô cũng không cần phải dập đầu ba lần, chỉ cần dập đầu một cái thôi, tôi nhận thành ý là được rồi.”

“Ôi, tính khí tồi tệ của mình…”

Lâm Thúy Vân xản tay áo chuẩn bị chiến đấu với anh ta. Tô Lam nhanh chóng đứng dậy và đưa tay ra ôm lấy cô: “Được rồi Thúy Vân, cậu không thấy răng giáo sư Lục đang nói đùa sao?”

Lâm Thúy Vân với khí thế mạnh mế bị kéo ngồi xuống, nhưng vẫn không quên nhìn chăm chằm vào Lục Mặc Thâm: “Giáo sư Lục, tôi có thể nói với anh rằng mối quan hệ của tôi và Tô Lam bền chặt vô cùng, chắc như keo sơn. Đừng cho rằng anh có thể khiến bọn tôi bất hòa chỉ bằng một vài lời nói. Ngoại hình của hai chúng tôi được gọi là một chín một mười, thậm chí tài năng của chúng tôi cũng là ngang tài ngang sức. Nói cho anh biết một bí mật, hai người chúng tôi đến ngực cũng cùng là cỡ C”

Tô Lam: “…’ Lâm Thúy Vân khit mũi lạnh lùng: “Nhưng mà anh thì vẫn còn kém xa nam thần của tôi. Trở về tìm nữ thần Lê của anh đi. Đừng ở đây gây thêm phiền phức cho tôi.”

Vào lúc này, Quan Triều Viễn, người đã im lặng từ lâu, đột nhiên lên tiếng: “Đừng tìm nữa, không phải người cũng đã đến đây sao?”

Tất cả mọi người đều sững sờ, sau đó ngẩng đầu nhìn theo ánh mắt của Quan Triều Viễn về phía cửa. Nhìn thoáng qua, cô đã thấy Lê Duyệt Tư hùng hổ bước vào.

Trên khuôn mặt xinh đẹp đó dường như: phủ một lớp băng mỏng. Cô ta đưa mắt quét nhanh khắp đại sảnh và nhanh chóng tìm ra vị trí của Lục Mặc Thâm. Anh ấy thực sự ở đây! Và nhìn từ góc độ này, thì trước mặt anh thực sự có một cô gái đang ngồi!

Vừa rồi Lê Duyệt Tư vừa quay xong phim thì nghe một người bạn nói rằng Lục Mặc.

Thâm đưa một phụ nữ đến câu lạc bộ tư nhân ăn tối. Cô ấy không gọi điện trước mà trực tiếp lái xe đến đây.

“Cộc cộc cộc!”

Cô nện đôi giày cao xuống mặt sàn tạo nên những âm thanh khô khốc, sắc mặt càng lúc càng trắng.

Nhưng khi cô đến gần, cô nhận ra Quan Triều Viễn cũng đang ngồi ở đây, và ngay cả Tô Lam cũng đang ở đó. Nhất thời khi thế hung hăng vừa nấy đột nhiên ngưng đọng trên mặt. Vẻ mặt của Lê Duyệt Tư đông cứng lại, và cô không biết phải phản ứng thế nào. Quan Triều Viễn ngẩng đầu lên và liếc nhìn Tô Lam nhỏ giọng nói: “Chúng ta ra ngoài ngồi đi”

“Vâng.”

Tô Lam gật đầu và định đứng dậy, nhưng nghe thấy Lê Duyệt Tư nói: ” Quan Triều Viễn vậy là anh và Tô Lam cũng ở đây?”

Sau khi được gọi tên, Quan Triều Viễn liếc nhìn cô một cái. Sự tỉnh táo của Lê Duyệt Tư dường như đã bị cưỡng ép phải quay trở lại.

Nụ cười trên khuôn mặt thanh tú ấy trở nên dịu dàng hơn: “Mọi người tụ tập ở đây, làm sao có thể quên em được?”

Nói xong, cô quay người ngồi xuống bên cạnh Lục Mặc Thâm.

Vòng tay mảnh khảnh ôm lấy cánh tay anh một cách thân mật, giọng nói có chút làm nũng, nói: “Mặc Thâm, có một buổi tụ tập thế này, tại sao không gọi cho em, chúng ta cùng nhau đi vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK