Chương 2462
Cô cho rằng sau khi báo thù, anh ta sẽ dừng tay, nhưng anh ta nhúng tay vào chính trị, vẫn muốn trèo lên cao hơn.
Cô không thể nhìn được điểm cuối trên người anh ta, ham muốn khó thể lấp đầy, giống nhưng một người khác…
là Ayako Nikkeikawal Dã tâm của bọn họ là thứ lòng tham, vĩnh viễn không thể nào thỏa mãn được.
Có một thì muốn có hai, có hai thì muốn có ba, muốn hàng nghìn hàng vạn, mãi mãi không có điểm dừng.
Cô vô cùng sợ hãi, cũng đã nhìn ra từ lâu, họ không phải người chung một đường.
Samegawa Akane nghe vậy, nơi sâu thắm trong đầu anh ta không kìm được mà xuất hiện giọng nói của Diên.
Lúc trước cậu nói với anh ta, rõ ràng anh ta chiếm hết mọi ưu thế, nhưng kết quả tại sao lại không thể có được sự để ý của Risa.
Tại sao hai người càng lúc càng xa, cuối cùng tới nông nôi nước lửa không thể dung hòa?
Hóa ra, không biết từ khi nào, anh ta đã vứt bỏ cô ấy, và cô ấy cũng không muốn đuổi theo, mà lại đi một con đường khác.
Anh ta đã rất cố gắng đểu biến hai con đường lại thành một, sẽ luôn có cách, để trăm sông đổ về một biển.
Anh ta siết chặt nắm tay, nói: ‘Chờ khi chúng ta kết hôn, anh sẽ từ từ thay đổi, anh sẽ làm cho em hài lòng.”
“Anh.. thật sự chưa hiểu bản thân mình đủ nhiều.”
Risa chỉ cảm thấy buồn cười, lạnh lùng cong khóe môi, nhặt thức ăn trên mặt đất lên, vô tình vứt vào sọt rác.
“Anh đi hỏi thử xem chỗ Taiyaki này, đã vứt vào sọt rác rồi thì cong có thể quay lại trên bàn ăn một lần nữa không?”
“Tôi mệt rồi, tôi muốn nghỉ ngơi, Tomoka Tanikawa đưa Thân vương điện hạ về đi.”
Gô xoay người sang nơi khác, chẳng thèm nhìn anh thêm một lần nào.
Samegawa Akane nhìn bóng dáng tuyệt tình của cô thật sâu, nói: Tôi biết em ghét tôi, tôi không quan tâm, tôi sẽ cưới em, sau này thứ chúng ta có là thời gian để chậm rãi hòa hợp… có bản lĩnh… thì em cứ hận tôi cả đời.”
Anh ta nói một cách âm u khó lường, sau đó quay người rời đi.
Risa nghe vậy, trái tim lập tức rơi xuống đáy vực.
Nếu cô ấy thật sự lấy anh ta, có người sẽ có cả đời, có người…. cũng không có thời gian dài như vậy.
Cô nghĩ, e rằng cuộc sống của mình chỉ có thể dừng lại mà thôi.
Có thể quen biết Diên, cũng đã vui vẻ lắm rồi, những điều đó đều là thứ ông trời đã vô cùng ban ơn, cô cũng nên biết đủ. Cô trở về phòng, đọc đi đọc lại thư của Diên, nước mắt không một tiếng động làm nhòe đi trang giấy…
Diên đến Hà Nội, gặp ngăn trở hai ba lần liên tục, Yasui Yuuzora nhất định không chịu gặp cậu.
Cậu cũng không rảnh rồi, điều tra lai lịch của Yasui Yuuzora ở khắp nơi.
Đến cuối cùng, cậu lại phát hiện một việc thú vị.