Mục lục
Tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ – Hứa Trúc Linh – Cố Thành Trung – Truyện full tác giả: Như Ý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1716

Ôm một lúc lâu, cô lắc lắc chân nói: “Được rồi được rồi, ngày mai lại lên hot search cho xem, mau về nhà thôi.”

“Ừm”

“Thả xem xuống.”

“Không thả, cứ ôm thế đấy.”

Hai tay hai chân của cô đều vắt lên người anh, bàn tay lớn của anh nâng bờ mông cô, vững vàng giữ cho cô treo trên người mình.

Anh còn cong eo nhặt giày cao gót của cô lên.

Một tay ôm cô, một tay cầm giày cao gót, sau đó sải bước chân dài rời khỏi, thế này…manly quá chừng luôn.

Hai gò má của cô đã đỏ rực, cảm thấy có hơi khó xử nên liền vùi cái đầu nhỏ của mình vào hõm vai anh, lén liếc trộm phóng viên.

“Rất nhiều người đang nhìn chúng ta đó, khó xử lắm…” Cô nhỏ giọng nói.

“Ừm, bọn họ đang hâm mộ đấy.”

“Hâm mộ em có chồng tốt như vậy sao?”

“Rõ ràng là đang hâm mộ anh đã cưới được một cô vợ nhỏ hiền lương thục đức thế này.”

Hứa Trúc Linh nghe được lời này, trong lòng liền tràn đây ngọt ngào.

Cho dù cô có cố gắng tới mức nào thì khi đứng bên Cố Thành Trung cô vẫn luôn nhỏ bé.

Mọi người càng hâm mộ cô nhiều hơn, vì cô có được một người chống tốt đến vậy.

Thật ra bọn họ đều biết, nhưng Cố Thành Trung vấn nói như vậy.

Dưới mắt nhìn của một đám người, hai người cứ thế lên xe, cô lập tức nói: “Sao anh lại đến đây, cũng không nói trước với em một tiếng, nhìn thấy anh em còn bị dọa cho giật mình.”

“Nếu nói cho em thì còn gì là bất ngờ nữa?”

“Em mới không thèm bất ngờ, em chỉ muốn anh được bình an, đừng khiến em bị hoảng sợ là được.”

“Hôm nay nữ vương đại nhân của anh rất đẹp, rất xuất sắc, một mình ở dưới ánh đèn cũng có thể phát ra vâng sáng xinh đẹp.”

Cố Thành Trung không keo kiệt khen ngợi.

“Nhưng anh vấn có chút buồn nho nhỏ, em càng xuất sắc chói mắt thì sẽ càng có nhiều đàn ông để ý tới em, điều này khiến anh cảm thấy có nguy cơ rất mãnh liệt.”

“Có ai không biết em là vợ anh đâu chứ, ai dám có ý đồ với em?”

Hứa Trúc Linh không vui nói.

“Cho dù là vậy, anh vẫn luôn lo có người không có mắt.”

Anh năm chặt lấy tay cô, nói: “Tuy buồn nhưng anh vẫn thích dáng vẻ lúc này của em. Tự tin xinh đẹp, hào phóng đoan trang. So với trước kia thì cứ như con vịt xấu xí biến thành thiên nga vậy.”

“Linh, anh cảm thấy kiêu ngạo vì em, em là niềm tự hào của anh.”

“Cho dù là vịt con xấu xí hay thiên nga thì cũng là của anh, anh không phủi bỏ được đâu!”

“Anh đều thích, khi là vịt con xấu xí, em chỉ là của anh. Mà khi là thiên nga…sẽ càng ngày càng có nhiều sự chú ý, tuy không thích nhưng cũng không thể không thừa nhận, ánh mắt của bọn họ rất tốt.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK