Mục lục
[Dịch] Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy chuôi của kiếm cổ, các chuyên gia Trung Quốc lập tức vui vẻ nở nụ cười.

Chỉ có Tống Học Dân vẫn có chút mơ hồ, lại hỏi Hoàng lão:

- Ông vừa nói cái gì cơ, cái gì tràng?

Vừa rồi Hoàng lão nói đến tên kiếm cổ, đáng tiếc ông chỉ lầm bầm, âm thanh rất nhỏ, Tống Học Dân đã ngồi sát cạnh ông vẫn nghe không rõ, vẫn muốn hỏi lại.

Nghe Tống Học Dân hỏi vậy, Hoàng lão không khỏi lại mỉm cười, các chuyên gia xung quanh cũng cười nhiều hơn.

Cái gì tràng, không phải là cái gì tràng mà là thần kiếm Ngư Trường, có người nghe Tống Học Dân hỏi về thần kiếm đã cảm thấy không thoải mái trong lòng.

- Này, chính là Ngư Trường Kiếm.

Lão Hoàng cười và chỉ vào kiếm cổ trên bàn triển lãm giải thích cho Tống Học Dân.

- Hóa ra là Ngư Trường Kiếm

Tống Học Dân gật gật đầu, ngay sau đó lại đờ người ra lại hỏi:

- Ông, ông có thể nói rõ Ngư Trường Kiếm là thế nào không?

Chuyện thần kiếm ngư tràng trong tay Lý Dương truyền cũng không nhiều, chỉ có ai tham gia lễ mừng thọ của lão gia tử mới biết, có điều sau đó các chuyên gia cũng kín tiếng, không ai nói gì ra bên ngoài cả.

Duy nhất chỉ có Bạch Minh hay nói, anh cùng theo Lý Dương và cùng thấy bảo bối này, bảo bối như vậy mới xứng đáng để hắn đem đi triển lãm giám định thế giới, chỉ có thể là Ngư Trường Kiếm.

Mà quanh đi quẩn lại nhắc đến Lý Dương, đầu tiên nghĩ đến là bát Trường Sinh, hơn nữa bát Trường Sinh dường như đã khắc lên tên Lý Dương.

Tống Học Dân ở Đài Loan, trước đây cũng không tiếp xúc nhiều với Lý Dương, từ đầu đến giờ không biết đến chuyện này, lúc này nghe tên kiếm cổ chẳng trách ngạc nhiên là phải.

- Thần kiếm Ngư Trường, vũ khí của đất nước hiển hiện ở đây, quả thật so với thần khí khác thì rất tốt.

Lão Hoàng chậm rãi gật đầu, lại cảm thán nói một câu, Chu lão, Liễu lão bên cạnh cũng tán thành.

Trung Quốc bây giờ không phải là Trung Quốc của 100 năm về trước, một số người lúc nào cũng nghĩ ra hành động khiêu khích, thời điểm này nên bày ra cường lực.

Vũ khí đất nước chính là tượng trưng, biểu đạt sự quyết tâm.

Các chuyên gia khác cũng đang bàn tán.

Ngoại trừ các nước Đông Nam Á, còn các chuyên gia còn lại vẫn đang nghi ngờ, họ những tưởng Lý Dương sẽ đem đến bảo bối tốt, không nghĩ tới đó là thanh kiếm không có gì cuốn hút cả.

Khiến bọn họ có cảm giác hơi không đúng là do vỏ kiếm này vẫn còn mới.

Ở đây đều là các đại biểu chuyên gia của các nước, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, thanh kiếm đặt ở bàn triển lãm có vỏ rất là mới, đoán chứng vừa mới được tạo ra gần đây.

Lâm Lang mỉm cười, thần kiếm Ngư Trường, anh không nghĩ rằng Lý Dương lại mang bảo bối này đến.

Trên mặt Lâm Bá Văn mơ hồ không hiểu gì cả, nghĩ đến việc hỏi cho rõ nhưng lại không hứng thú nói chuyện với Liễu Tuấn và Lý Xán nên không tài nào mở miệng được

- Lý tiên sinh, bảo bối này của anh?

Người chủ trì không vong vo thêm nữa, tuy anh không nhìn ra là vỏ kiếm còn mới nhưng anh thấy đa số các chuyên gia phía dưới đều toát lên ánh nhìn nghi ngờ.

- Đây là thần kiếm thượng cổ của Trung Quốc chúng tôi, tên là Ngư Trường, do bậc thầy chế tạo kiếm Âu Dã tông sư chế ra.

Lý Dương mỉm cười giới thiệu, nói xong lại lấy ra trong thùng cái kệ nhỏ, bản thân Ngư Trường Kiếm không có vỏ, vỏ hiện tại được tạo ra để bảo vệ kiếm mà thôi.

Chủ yếu là vì sự an toàn, Ngư Trường Kiếm rất sắc bén.

Để cái kệ nhỏ ra, Lý Dương chậm rãi rút thanh kiếm, vỏ kiếm đưa cho Triệu Vĩnh.

Rời khỏi vỏ, thân kiếm hiện rõ một màu đồng thau, thân kiếm mang một màu đỏ sậm mờ ảo mang theo bao sát khí, khoảng cách kiếm gần người chủ trì nhất, nhìn thấy màu kiếm như vậy người chủ trì đột nhiên có cảm giác sợ hãi liền lùi lại phía sau hai bước.

Lý Dương đem Ngư Trường Kiếm đặt nhẹ lên kệ nhỏ, lúc này mới đứng sang một bên.

Sau khi nghe Lý Dương giới thiệu tên kiếm, không ít các chuyên gia phía dưới khá sửng sốt, đặc biệt với những người có chút hiểu biết về văn hóa cổ Trung Quốc, đều biết nói đến Ngư Trường Kiếm là một trong 10 đại thần kiếm.

Ở đây có khá nhiều người biết đến văn hóa Trung Quốc, lịch sử Trung Quốc, dù sao trên thế giới hiện vật văn hóa của Trung Quốc được lan truyền nhiều nhất, nên nhiều người cũng rõ nguồn gốc của Ngư Trường Kiếm.

Vì biết nên họ mới sững sờ như vậy, nhiều người mở to hai mắt nhìn, chăm chú nhìn hình ảnh trên màn hình lớn.

Để đánh giá kết quả thật giả, họ cần quan sát kỹ.

- Một thanh kiếm như vậy cũng dám nói là Ngư Trường sao?

Phía dưới đột nhiên có người lên tiếng, mọi ánh mắt đếu hướng về người đàn ông vừa lên tiếng

Khi tất cả mọi người còn đang nhỏ giọng trao đổi, thì hắn ta đột nhiên nói to lên để thu hút mọi người, sau khi biết được người lên tiếng là ai khiến không ít người tỏ thái độ khinh bỉ và lắc đầu ngao ngán.

Nói lên những lời này chính là Tam Tỉnh Khang, phía sau là Tam Tỉnh Kết Y còn tỏ ra khiêu khích.

- Tiểu tử, chúng ta đánh cược đi, nếu đây không phải là Ngư Trường thần kiếm chân chính, không cần nhiều chỉ cần cược 1 triệu đô la Mĩ thôi.

Bạch Minh lại cười nhìn sang các chuyên gia Nhật Bản, Tam Tỉnh Kết Y quay đầu lại hung hăng nhìn anh, lại cúi xuống không nói gì nữa.

Hắn nghi ngờ Lý Dương, chỉ lợi dụng tâm lý của mọi người, lại thấy khung cảnh náo nhiệt của Lý Dương khiến hắn càng hận, không kiềm chế được lên kêu lên.

Nhưng để đánh đố với Bạch Minh hắn thật đúng không dám, chính hắn cũng hiểu rõ thanh kiếm này có đến 8, 9 phần là thật, đánh đố khác nào tặng tiền đối phương mà thôi.

- Bạch giáo sư, anh có 1 triệu đô sao?

Vương Cương ngồi cạnh Bạch Minh hỏi anh một câu, Bạch Minh thoáng ngạc nhiên, trên mặt đắc ý nhỏ giọng nói:

- Hiện tại tôi không có 1 triệu đô, nhưng nếu thật sự hắn dám đánh cược với tôi, tôi đập nồi bán sắt cũng cược.

- Haha, anh không phải lo, chỉ cần nói một tiếng tôi có thể cho anh mượn đủ 1 triệu ngay.

Vương Cương cười lớn, lời nói của Vương Cương không có gì sai, nếu Tam Tỉnh Kết Y dám đánh cược, họ cũng sẽ đi tới cùng, đằng nào cũng nắm chắt phần thắng, phải khiến cho cha con Tam Tỉnh Khang không thoát khỏi án tử mới được.

Mọi người không để ý nhiều đến lời nói của Tam Tỉnh Kết Y, lại càng thêm coi thường hắn.

Biểu hiện của hắn hiện tại rõ ràng là một kẻ thua cuộc đau khổ.

Trên đài Lý Dương vẫn mỉm cười, nhìn khắp hội trường sau đó mới lại nói:

- Cái chuôi Ngư Trường Kiếm còn có công năng đặc thù, để mở rộng tầm mắt của bọn họ tôi sẽ chỉ cho quý vị rõ.

Triệu Vĩnh sau khi nhận vỏ kiếm liền lui xuống phía dưới, chờ Lý Dương nói xong lại mang lên đài hai cái chậu nhỏ, bên trong chứa đấy nước.

Màn Ngư Trường Kiếm dưới nước sắp thể hiện trước mặt mọi người.

Các chuyên gia nước ngoài ngay từ đầu đã cảm thấy thú vị, cứ cười như là một trò chơi. Nhưng một lúc sau, tiếng cười giảm dần thay vào đó là sự nghiêm túc.

Rất nhanh toàn hội trường lại chìm vào sự tĩnh lặng, chỉ nghe được tiếng thở của mọi người.

Cá chuyên gia đều thông minh, bản thân không làm được những thành tích như vậy, lúc này họ đều nhìn ra được tác dụng của công năng đích thực.

Dưới ngọn đèn, màu đỏ sậm của thanh kiếm càng lúc càng hiện rõ, đặc biệt xem qua làn nước, toàn bộ thân kiếm thật giống như hồng long di chuyển.

Hồng long này giống huyết long thì đúng hơn, mặc dù màu đỏ rất nhẹ, nhưng mang sát khí thì ai cũng cảm nhận được.

Đây chính là thanh kiếm sát khí.

- Ở trong nước, nếu nước đổi thành máu tươi thì ....

Một chuyên gia nước Nga nói nhỏ với người bạn bên cạnh, chính thân mình cũng cảm thấy run run.

Nếu bên trong nước đổi thành máu tươi, suy nghĩ một chút, thực sẽ có một màu máu đỏ tươi, thân kiếm sắc bén như vậy giống như tử thần, như hổ rình người khiến người không dám nhúc nhích, sợ tử thần cướp đi sinh mạng của mình.

Số người nghĩ như vậy thật không ít, mỗi người đều có cảm giác không rét mà run.

Một lúc sau Lý Dương lại đặt thanh kiếm trở lại kệ, để camera quay mọi góc độ của thanh kiếm, để mọi người xem rõ hơn.

Các chuyên gia phía dưới lại nhỏ to bàn tán, kiếm cổ này chắc chắn có từ hơn 2000 năm về trước, rất có ý nghĩa lịch sử, hơn nữa cảm giác vừa rồi khiến các chuyên gia đều tin rằng đó là thần kiếm Ngư Trường.

Chỉ có thần kiếm chân chính mới có thể tỏa ra hơi thở khủng khiếp như vậy.

- Thần kiếm Ngư Trường hiện thế, Lý Dương lại có thể đem thần kiếm Ngư Trường đến.

- Ngư Tràng thần khiếp dày đặc sát khí đang đe dọa tất cả các chuyên gia.

- Lý Dương còn nói có ba bảo bối, một bảo bối đã được đưa ra, hai bảo bối kia là gì hãy đoán xem, đoán trúng có thưởng.

Trên inte trong nước, các tiêu đề được đồng loạt đăng lên, trong nước cũng như ngoài nước, người trong nước càng lý giải ý nghĩa Ngư Trường Kiếm, đó là quốc bảo thần khí, là biểu tượng của Trung Quốc, hiển thị cho nền văn minh lớn của Trung Quốc trên thế giới.

Giờ khắc này ở trong nước, từ được tìm nhiều nhất là Ngư Trường.

Hải Đông đem rương trên tay đến để Lý Dương mở ra, Lý Dương lấy ra một vật gì đó rất nhỏ.

Trong khi Lý Dương lấy bảo bối ra, các chuyên gia phía dưới tự nhiên im lặng hẳn, tất cả đều tập trung nhìn vào tay Lý Dương.

Lần này Lý Dương lấy ra cũng liên quan đến kiếm. Một kiếm cổ có vỏ.

Nhìn thấy chuôi kiếm cổ các chuyên gia không còn hoài nghi nữa, tất cả ngồi thẳng thân chăm chú nhìn để đoán lai lịch của chuôi kiếm cổ.

- Thần kiếm Trạm Lô.

Lão Hoàng mỉm cười gật đầu, quả nhiên ông đã đoán đúng, nhìn hình dạng dài ông đã nghĩ đến hai thanh thần kiếm, hai thần khí này được mang đến đây rất hợp lý.

Có thể khiến thế giới thấy được vẻ huy hoàng văn minh của văn hóa Trung Quốc, còn để cho họ biết dân tộc Trung Hoa không dễ gì bị bắt nạt, Trung Quốc có lượng kiếm, khi ra tay bất kể kẻ nào cũng không thể chịu được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK