Rất nhanh, hình ảnh lập thể đã xuất hiện trong đầu Lý Dương, phần lớn những khối đá đã hiện ra, hết thảy bí mật đều lộ diện.
Một đống đá chất chồng một chỗ trong nháy mắt liền giống như trong suốt hiện ra trong đầu Lý Dương, quan sát trong phạm vi lớn như thế này vẫn là lần đầu tiên Lý Dương làm.
Ngay cả thần tiên cũng không thể đoán được bên trong những khối đá này có gì vậy mà bây giờ những khối đá này lại trần truồng hiện ra trong bức hình lập thể trong đầu Lý Dương, tất cả những thứ bên trong từng khối đá Lý Dương có thể nhìn thấy một cách rành mạch.
Phần lớn những khối đá đều không có gì, chỉ có một số ít là có ngọc thạch, hơn nữa hình dạng của chúng lại méo mó không đồng đều, những khối ngọc như vậy mà lấy ra chỉ sợ là không có ai mua.
Trong đống đá này cũng có mấy khối có màu xanh, nhưng nó lại có rất nhiều tạp chất, lại không trong suốt, cho dù lấy ra thì giá trị cũng không cao, khối Phỉ Thúy như vậy cho dù có người mua thì nó cũng chỉ dùng để làm hàng giả Phỉ Thúy mà thôi.
Lý Dương quan sát tất cả những khối đá một lần, cuối cùng hắn không nhịn được lắc đầu, tổng cộng có ba bốn mươi khối nhưng chỉ có ba khối là có Phỉ Thúy bên trong thế nhưng phẩm chât của chúng lại quá tệ, trong đống đá này không hề có khối nào mà Lý Dương vừa mắt.
Nhìn những khối đá này lòng ham mê đổ thạch của Lý Dương nhạt đi không ít, trong này có hai khối có thể đổ tăng nhưng mà cũng chỉ lời được hai ba nghìn thôi, Lý Dương cũng không có hứng thú chơi những khối đá này.
"Lý tiên sinh dường như rất chướng mắt những khối đá này?" Trương Vĩ luôn quan sát sắc mặt của Lý Dương, khi thấy Lý Dương nhìn những khối đá một lát rồi cau mày hắn liền mở miệng hỏi.
Thu hồi năng lực đặc thù, Lý Dương đứng lên cười khổ nhìn Trương Vĩ rồi nói:
"Trương tổng, nói thật là tôi không có hứng thú với những khối đá mới này!"
"Lão Trương, đừng có dọa người nữa, đi vào lấy hàng thật ra đi!" Vương Hạo Dân cười một tiếng, Lý Dương thì kinh ngạc liếc mắt nhìn bọn họ.
Trương Vĩ mỉm cười lắc lắc đầu, hắn nhìn Lý Dương nói:
"Xin lỗi Lý tiên sinh, lúc nãy thấy cậu luôn quan sát những khối đá này nên tôi còn tưởng cậu có hứng thú với chúng, nếu cậu không hứng thú với những khối đá mới này thì chúng ta đi qua chỗ đặt những khối đá cũ, cậu đến đó xem thử coi có khối nào vừa mắt không!"
Bên kia Tư Mã Lâm và Cố lão đều mỉm cười gật đầu, trên thực tế vừa rồi Lý Dương luôn nghiên cứu những khối đá mới này làm cho bọn họ rất kỳ quái, những khối đá này rất khó ra Phỉ Thúy, tỉ lệ ra Phỉ Thúy của nó so với trúng xổ số giải đặt biệt còn thấp hơn.
Trương Vĩ nói xong liền đi về phía hành lang, Tư Mã Lâm, Vương hạo Dân và Cố lão đều đi theo, về phần Lý Dương, hắn là người đi cuối hàng, trong đầu hắn đang suy nghĩ về lời nói của Trương Vĩ, dựa theo cách nói của Trương Vĩ thì dường như nơi này còn có một chỗ đổ thạch khác.
Hành lang rất ngắn, khi bắt đầu đi là có thể nhìn thấy một cánh cửa ở cuối con đường, nó cũng không phài là cánh cửa bình thường mà là một cánh cửa chống trộm, khi đến nơi, Trương Vĩ lấy ra chìa khóa và mở cửa chống trộm.
Đây là một căn phòng không lớn, căn phòng rất dơn sơ, bên torng trừ một cái tủ bảo hiểm và một ngăn kéo thì chỉ còn lại một cái giá gỗ.
Trên giá gỗ đặt những khối nguyên thạch nhỏ, phía dưới thì đặt những khối nguyên thạch lớn cao tới nữa thước, phẩm chất của những khối nguyên thạch này so với bên ngoài quà thật là chênh lệch một trời một vực, hơn nữa trong những khối nguyên thạch này thì có hơn một nửa đã bị cắt một nữa.
"Đây là toàn bộ gia sản của tôi, mấy năm trước khi thị trường Phỉ Thúy còn chưa tăng giá quá mạnh thì tôi đã mua vài khối nguyên thạch về rồi đặt chúng ở chỗ này, Lý tiên sinh nếu có hứng thú thì có thể chọn một khối!"
Trương Vĩ nhìn về phía những khối nguyên thạch trong phòng rồi chậm rãi nói, lúc nói trên mặt hắn lộ ra một chút đắc ý và tự hào, những khối nguyên thạch này lúc trước hắn mua với giá hơn năm trăm vạn, nhưng mà giá cả bây giờ của chúng ít nhất cũng là hai nghìn vạn, có rất nhiều người muốn mua lại của hắn nhưng bị hắn từ chối, sau này nếu như có thiếu nguyên liệu thì hắn cũng có thể cắt những khối nguyên thạch này ra tạm thời cung ứng nhu cầu, hơn nữa cho dù không có sử dụng chúng thì đặt ở nơi này vài năm nói không chừng chúng sẽ tăng giá lên tới hàng tỉ, đây chính là một trong những đầu tư mang đến sự kiêu ngạo cho Trương Vĩ.
"Ai, mỗi lần đến nơi này tôi đều đỏ mắt, tôi nói này lão Trương, cậu gữ chúng một mình có lợi ích gì, không bằng chia cho ba người chúng tôi một ít đi!"
Vương Hạo Dân nhỏ giọng nói một câu, tuy rằng nói nhỏ nhưng tất cả mọi người trong phòng đều nghe được, Vương Hạo Dân không phải là lần đầu tiên đỏ mắt khi nhìn thấy những khối nguyên thạch này, mỗi lần đến noi này hắn đều nói vài câu, ngoại trừ Lý Dương thì những người khác cũng đã quen rồi.
"Tôi nói rồi, mỗi người tôi chỉ bán một khối, cậu đã mua rồi thì không được mua nữa!" Trương Vĩ thản nhiên cười, nếu không phải có Lý Dương ở đây thì hắn còn không thẻm để ý tới Vương Hạo Dân nữa là đằng khác.
Trên giá gỗ còn đặt vài thứ linh tinh như đèn pin, kính mắt, trong căn phòng tối như thế này thì đây chính là phương tiện để quan sát những khối nguyên thạch.
Lý Dương cầm lấy một cái đèn pin cẩn thận chiếu vào một khối nguyên thạch, đây là một khối nguyên thạch màu đen, khi ánh sáng chiếu vào thì có thể thấy được một chút màu xanh, tuy rằng trong đổ thạch thì đổ mười thua chín nhưng bình thường nếu khối nguyên thạch mà có đặc điểm như thế này thì có thể cắt ra cao cấp Phỉ Thúy, việc thành công và thất bại trong gan tấc như thế này làm cho người ta vừa yêu vừa hận.
Lý Dương quan sát kỹ càng khối đá này, khối đá này so với những khối mà hắn thấy được ở Thanh Đảo còn tốt hơn nhiều, khối đá này lúc trước Trương Vĩ mua với giá hai vạn, nhưng mà bây giờ giá của nó ít nhất cũng là bảy tám vạn.
Quan sát một hồi, Lý Dương chiếu đèn pin vào một tảng đá khác, khối đá này có màu hơi vàng, nó đã bị cắt gần một nữa. Trên vết cắt có thể thấy được một lớp màu đỏ, bên torng nó còn có một lớp đỏ đậm hơn do bị ô-xy hóa cũng là đặc thù của những khối nguyên thạch khai thác trước.
"Lý tiên sinh, chọn được khối nào chưa!"
Sau khi Lý Dương quan sát mười phút, Trương Vĩ mỉm cười hỏi, khi Lý Dương quan sát những khối nguyên thạch này thì Cố lão, Vương Hạo Dân, Tư Mã lâm cũng không nhàn rỗi, mỗi người chọn một góc bắt đầu xem xét những khối nguyên thạch.
"Vẫn chưa có, Trương tổng, đồ vật tốt của ngài quả thật là rất nhiều làm tôi xem hoa cả mắt, có lẽ tôi cần một thời gian nữa mới chọn được!"
Lý Dương cười khổ lắc đầu, lời của hắn cũng không giả, Lý Dương hận không thể đem hết những quyển sách về Phỉ Thúy để tới đây đối chiếu, cơ hội học tập tốt như vậy không phải lúc nào cũng có.
"Không thành vấn đề, cậu cứ từ từ xem!"
Trương Vĩ khẽ cười một tiếng, trong giọng nói còn mang theo một chút tự hào, chỉ cần người có ham mê đổ thạch thì khi bước vào nơi này đều xem nó là một căn phòng chứa châu báu, mỗi lần nghĩ tới việc mình đã làm ra một quyết định sáng suốt như thế này Trương Vĩ nhịn không được có chút đắc ý, năm đó người dám đầu tư như vậy ở Minh Dương không nhiều lắm nhưng mà trong phạm vi cả nước thì có không ít, năm đó hắn mua mấy thứ này cũng đã tốn một phen công phu.
Những khối nguyên thạch mua lúc đó Trương Vĩ đã cắt một bộ phận, tiền vốn cũng đã thu lại được một nữa, nói cách khác là phần nguyên thạch còn lại có rất nhiều khối chính là tiền lời của hắn thì khó trách hắn lại tự hào như vậy.
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: