Mục lục
[Dịch] Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt Trịnh Khải Đạt trông rất khó coi, có thể nói là vô cùng khó coi. Vốn mang tư tưởng cho dù không lãi được bao nhiêu thì cũng không bị bù nhiều lắm nên mới mua khối cược thạch này, kết quả cuối cùng thì phải bù toàn bộ.

- Cắt tiếp một lần nữa xem thêm một chút!

Trịnh Khải Đạt khẽ cắn môi, đem nửa khối cược thạch đặt dưới máy giải thạch, lần này ông ta định trực tiếp cắt đứt phần hoa văn màu trắng, như vậy cho dù bên trong có Phỉ Thúy đi chăng nữa cũng sẽ bị cắt trúng, ảnh hưởng tới giá trị.

Lúc này tâm trạng Trịnh Khải Đạt hiển nhiên là có chút vội vàng xao động, ông ta bị một dao vừa rồi kích thích rồi, chút tiền này ông ta có thể không cần nhưng một khối cược thạch nhìn tốt như vậy mà cuối cùng lại thua trắng. Hơn nữa xung quanh đây lại có nhiều người nhìn như vậy nếu truyền ra ngoài thì còn gì là thể diện của ông ta.

- Rầm!

Một nửa khối cược thạch lại một lần nữa bị cắt ra, lần này thì có thể đem tình trạng bên trong nhìn một cách rõ ràng. Mọi người lúc này cũng đều thấy rõ rồi, bề mặt khối cược thạch vừa cắt ra đã hiện ra rõ ràng, chỉ có một mảng trắng đục ngoài ra cái gì cũng không có.

- Chẳng lẽ lại là giả?

Lý Dương cầm một khối đá nhỏ cẩn thận nhìn một chút, đồng thời sử dụng năng lực đặc thù quan sát bên trong khối cược thạch, cuối cùng cũng lắc đầu.

Khối cược thạch này cũng không phải là giả, bây giờ thành ra như vậy cũng chỉ có thể nói người bán cược thạch rất có trình độ hoặc là người đó tình cờ nhận ra vấn đề gì đó nên mới đem khối cược thạch rất không tệ này đi bán.

Sau đó Trịnh Khải Đạt đặc biệt xui xẻo dùng giá cao mua lại khối cược thạch tồi tệ nhưng tốt mã này, cuối cùng trở thành quỷ xui xẻo.

Trong đám người vây xung quanh có một trung niên hơn bốn mươi tuổi cũng tiến tới xem khối cược thạch trên tay Lý Dương, cuối cùng cũng quay sang đám người đứng xem lắc đầu.

Ý nghĩ cược thạch này là giả cũng không phải chỉ có một mình Lý Dương, khối cược thạch này kỳ quái như vậy nên cũng có rất nhiều người mang tâm trạng hoài nghi.

Bán ra cược thạch đem đi giải mà không được gì cũng là rất bình thường, nhưng nếu bán cược thạch giả thì lại là không được. Nếu như một người bị phát hiện bán cược thạch giả trong khu chợ thì sau này chỉ sợ hắn không còn cơ hội buôn bán ở chỗ này nữa.

Trong số những người đến xem giải thạch lần này vốn có một vị lão nhân rất có kinh nghiệm, cũng chính là một trong những thành viên quản lý khu chợ này. Ông lắc đầu ý tứ muốn nói cho mọi người khối cược thạch này là thật để mọi người yên tâm rằng trong khu chợ cũng không có xuất hiện cược thạch giả.

Trịnh Khải Đạt đứng ngây ngốc một bên, lần này thất bại là chắc chắn rồi, bình thường thua cược thì cũng không có gì nhưng lần này vừa lúc Lý Dương và Tư Mã Lâm đều đổ thăng thế nhưng ông ta lại thất bại hoàn toàn, điều này khiến ông ta khó có thể chấp nhận được.

- Vị tiên sinh này, khối thạch còn lại này ngài có ý định bán không?

Thấy Trịnh Khải Đạt không còn ý định giải thạch có một người trung niên nam tử đi lên chỉ vảo nửa khối cược thạch còn lại hỏi.

- Không bán, tôi tiếp tục giải!

Trịnh Khải Đạt vô lực phất phất tay, nửa khối cược thạch còn lại kỳ thật còn có thể bán được mấy ngàn đồng, dù sao đây cũng là một khỗi cược thạch bề ngoài biểu hiện rất tốt, cũng vài người nguyện ý đem mấy ngàn đồng ra để thử thời vận một chút.

Thấy Trịnh Khải Đạt không muốn bàn người nọ cũng không thèm để ý, nhún nhún vai quay trở lại, hiển nhiên cũng không phải chính thức coi trọng nửa khối cược thạch kia.

Nếu là Lý Dương thì có người nguyện ý trả giá thì hắn sẽ đem nửa khối cược thạch còn lại bán ngay lập tức. Có thể thu hồi được chút vốn nào tốt chút ấy, đáng tiếc là những lời này hắn không có biện pháp nào nói ra, chỉ có thể để mặc cho Trịnh Khải Đạt cố gắng đến cùng.

- Nửa khối cược thạch cuối cùng cũng bị cắt ra, sắc mặt Trịnh Khải Đạt lúc này trở nên tái mét, ông ta đau lòng cũng không phải vì tiền, hai mươi tám vạn đối với ông ta mà nói không phải là cái gì đáng nói, kể cả tám mươi vạn ông ta cũng có thể bỏ ra được, chỉ có điều phương pháp bỏ tiền này làm cho ông ta khó có thể tiếp nhận được.

Cược thạch bị thua lỗ vốn là rất bình thường nhưng khối cược thạch tốt như vậy cuối cũng giải ra lại không có một chút gì, Trịnh Khải Đạt có cảm giác như thể diện của mình bị đá bay ra khỏi trái đất này rồi.

- Trịnh đại ca, đừng để ý nữa, nếu không em cùng anh đi chọn một khối khác, thử lại vận may xem sao!

- Đúng vậy, tôi nói anh vừa rồi quá nóng vội rồi, Lý lão đệ còn chưa có tới đã vội đi mua cược thạch, nếu vừa rồi có Lý lão đệ tư vấn khẳng định không phải chịu tình cảnh này.

Lý Dương và Tư Mã Lâm cùng an ủi Trịnh Khải Đạt, có hai người an ủi làm cho tâm trạng ông ta dễ chịu lên rất nhiều. Trịnh Khải Đạt thở mạnh một hơi, trên mặt liền lộ ra nụ cười nhẹ nhẹ.

- Tư Mã nói không sai, tôi quá có chút vội vàng rồi, đáng lẽ ra phải chời Lý lão đệ tới rồi mới quyết định. Như vậy Lý lão đệ bây giờ cậu theo tôi đi chọn một khối khác, thất bại ở chỗ này thì tôi cũng muốn đứng lên từ đây.

Trịnh Khải Đạt vừa cười vừa nói, không thể không nói tâm tính của Trịnh Khải Đạt quả thật rất tốt, không hổ là người làm ăn lớn, nhanh như vậy đã có thể điều chỉnh tâm tình. Bất quá tâm lý rốt cuộc có còn khó chịu về chuyện thua cược vừa rồi hay không thì chỉ có mình ông ta mới biết được.

- Tốt, không thành vấn đề!

Lý Dương cũng hiểu rõ rằng Trịnh Khải Đạt và Tư Mã Lâm nói như vậy chỉ mang tâm lý an ủi, khối cược thạch vừa rồi chính Lý Dương cũng tự mình xem qua còn nói biểu hiện rất khá. Cho dù ngay từ đầu có Lý Dương đi theo thì hắn cũng đồng ý để Trịnh Khải Đạt mua khối cược thạch đó, kết quả cuối cùng cũng là như nhau.

Biết rõ là việc biết rõ nhưng lúc này Trịnh Khải Đạt vẫn muốn dùng lý do này để tự an ủi mình một chút. Dù sao biểu hiện không hề nổi giận lung tung khi bị thua cược của ông ta cũng được rất nhiều người tôn trọng, xung quanh cũng không còn ai tiếp tục cười ông ta nữa.

Trở lại gian hàng cược thạch, Trịnh Khải Đạt từng bước từng bước cẩn thận quan sát cược thạch. Lý Dương cũng đi sát bên cạnh quan sát, Trịnh Khải Đạt tuy ngoài miệng nói có vẻ dễ nghe nhưng tâm lý cũng không dễ dàng chịu thua như vậy, vẫn còn muốn được đổ tăng một lần, ông ta thực sự không nên tiếp tục chơi đùa trong giới đổ thạch nữa rồi.

- Lý Dương, có chuyện gì xảy ra vậy?

Ngô Hiểu Lỵ đã xem được vài khối nguyên liệu Phỉ Thúy, hơn nữa đã cùng ông chủ bàn bạc xong giá cả đang chuẩn bị tìm Lý Dương. Kết quả là nghe được tin tức Trịnh Khải Đạt thua trắng một khối cược thạch. Tin tức bên trong khu chợ truyền đi tuyệt đối là rất nhanh, tin tức đổ tăng lan truyền đã rất nhanh rồi, tin thua cược truyền đi còn nhanh hơn nữa.

- Không có việc gì, chỉ là thua một khối cược thạch thôi mà, tôi cùng Trịnh đại ca đang tiếp tục xem, chỗ cô thế nào rồi?

Lý Dương cười cười, hắn cũng chỉ là an ủi Trịnh Khải Đạt một chút, bất quá Trịnh Khải Đạt nếu thật sự muốn chọn một khối cược thạch tốt thì hắn sẽ không ngại trợ giúp một tay, tuy nhiên điều kiện tiên quyết là Trịnh Khải Đạt phải tự mình tìm được.

- Chỗ tôi cũng không sai biệt lắm, Phỉ Thúy cao cấp chọn tầm mười hai vạn đồng, phân ra mua của mấy cửa hàng khác nhau. Một lát nữa anh đem hóa đơn xem xét ký kết rồi tôi sẽ đem đồ cất về khách sạn.

- Cô xem rồi làm là được, tôi sẽ ký chi phiếu!

Thừa lúc Trịnh Khải Đạt đang chọn cược thạch, Lý Dương ký tên lên ba tờ chi phiếu khác nhau, Ngô Hiểu Lỵ tổng cộng mua nguyên liệu Phỉ Thúy của ba cửa hàng khác nhau, tất cả số liệu đều được thống kê rõ ràng.

Tất cả nguyên liệu Phỉ Thúy để cùng một chỗ cũng chất đầy một va ly. Ngô Hiểu Lỵ mua nguyện liệu Phỉ Thúy vốn đều là loại Phỉ Thúy phẩm chất có chút thấp nên số lượng mua vào rất nhiều, cuối cùng chắc cũng phải thuê một người lái xe chở hàng về khách sạn.

Lý Dương lần này tất nhiên là không thể thoát ra được, hắn phải đi theo Trịnh Khải Đạt xem cược thạch. Cũng may bên trong khu chợ cũng có cửa hàng chuyên môn nhận giao hàng, mười hai vạn cũng không phải là nhiều nên cũng không sợ xảy ra chuyện gì.

- Lý lão đệ, cậu nhìn cái này xem!

Trịnh Khải Đạt liên tục đi qua vài gian hàng, cuối cùng cũng nhìn thấy một khối cược thạch trông không tệ. Khối cược thạch này vốn là một khối cược thạch hoàn chỉnh, lớp vỏ bên ngoài có màu trắng đục, bên trên có vân hình là thông, nhìn bề ngoài cùng với khối cược thạch lúc nãy cũng không cùng một đẳng cấp.

- Lý Dương trực tiếp phát động năng lực đặc thù nhìn một chút tình trạng bên trong khối cược thạch này, lần này Lý Dương đồng thời quan sát luôn tất cả cược thạch xung quanh, gặp phải cược thạch gì tốt hắn sẽ trực tiếp ra tay nhưng cũng sẽ không tiếp tục giải thạch ở đây, dù sao trong nhà hắn cũng có máy giải thạch, đem về nhà giải cũng không khác gì nhau.

- Nhìn chỗ này xem, cái kê trảo (DG: móng chân con gà) xuất hiện chỗ này không tốt chút nào, cho dù bên trong có Phỉ Thúy đi nữa phỏng chừng cũng bị phá hủy rồi!

Lý Dương lắc đầu chỉ vào một chỗ khuất tâm mắt ở phía dưới khối cược thạch nói. Trịnh Khải Đạt và Tư Mã Lâm cũng vội vàng tiến tới xem, quả nhiên tại chỗ Lý Dương chỉ có xuất hiện một chỗ lờ mờ có hình dạng dạng kê trảo.

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK