Trước cửa trường học, vợ chồng Lý Quân Sơn lo lắng đứng chờ.
Hôm nay Lý Dương gọi điện nói sẽ dẫn bạn gái về nhà, đây là lần đầu tiên con trai mình dẫn bạn gái về nên cả nhà đều rất coi trọng.
-Đến rồi!
Từ xa xuất hiện thân chiếc xe Volvo, khi tới gần có thể nhìn thấy biển số xe, Lý Thành lập tức hét to một tiếng, xe tới dương nhiên là người cũng đã tới.
Nhà thì đang sửa lại nên lúc này hai vợ chồng lý Quân Sơn đều đang ở torng ký túc xá của trường học, lúc này đón tiếp bạn gái của Lý Dương ở đây bọn họ cũng cảm thấy có chút thất lễ, đặc biệt mẹ của Lý Dương.
Chiếc Volvo dừng lại ở cửa trường học, Lý Thành lập tức đi qua, vợ chồng Lý Quân Sơn đều ngửa đầu lên cố gắng nhìn.
Lý Dương và Vương Giai Giai xuống xe, Lưu Cương thì lái xe qua một bên đậu rồi mới đi tới chỗ này, lần này quay về Lật Thành Lưu Cương cũng đi theo.
-Anh!
Nhìn thấy Lý Thành, Lý Dương hưng phấn kêu một tiếng, Lý Thành kích động gật đầu, hắn không ngừng nhìn hai người Lý Dương và Vương Giai Giai.
-Ba, mẹ!
Sau khi chào hỏi anh mình, Lý Dương lập tức kéo Vương Giai Giai tới chỗ cha mẹ mình, sắc mặt Vương Giai Giai có chút đỏ lên, nhìn rất là đáng yêu.
-Cháu chào chú, chào dì!
Vương Giai Giai đỏ mặt khom người chào, sau khi chào xong tim Vương Giai Giai mất tự chủ đập nhanh hơn.
-Trở lại là tốt rồi, chúng ta vào torng nói chuyện!
Lý Quân Sơn cười nói một câu, Lý mẫu thì nhỏ giọng nói vài câu ý là nhà mới sửa chửa nên ở tạm chỗ này không cần để ý tới.
Vợ chồng Lý Quân Sơn rất nhiệt tình, Vương Giai Giai vừa rồi còn có vẻ có chút khẩn trương, sau khi nói chuyện vài câu thì sự khẩn trương cũng đã biến mất, Vương Giai Giai làm phóng viên nên năng lực thích ứng rất mạnh.
Huống chi cha mẹ Lý Dương quả thật là rất dễ gần, thái độ đối với Vương Giai Giai cũng rất tốt, từ từ, cô không còn cảm thấy khẩn trương nữa.
Trong nhà đã chuẩn bị xong bửa cơm trưa rất phong phú, tuy chỉ là nơi ở lâm thời nhưng mà vì đón tiếp Lý Dương và Vương Giai Giai nên cũng đã cẩn thận bố trí một phen, Lý Quân Sơn cũng không muốn để cho con dâu hiểu lầm.
Bửa cơm trưa ăn rất vui vẻ, Lý Thành và Phương Thục Cầm, đứa cháu nhỏ của hắn cũng ở đây, lần này có thể xem như là buổi liên hoan gia đình khó có của LÝ gia.
Sau khi ăn cơm xong, chị dâu của Lý Dương ké Vương Giai Giai đi xung quanh xem trường học, mặc kệ thế nào thì ngôi trường này cũng có 4 phần cổ phần của Lý Dương, nếu sau này Vương Giai Giai gả cho Lý Dương thì cũng xem như là một thành viên của gia đình, giới thiệu trước thì có sao.
-Dương Dương, Giai Giai rất không tệ, lớn lên đẹp, lại có tri thức hiểu lễ nghĩa, còn có công việc rất tốt, con không được bỏ qua đâu đó!
Vương Giai Giai vừa rời khỏi, Lý mẫu liền nói với Lý Dương một câu, Lý Quân Sơn cũng gật gật đầu, đối với lần đầu tiên gặp mặt này hai người rất vừa lòng với Vương Giai Giai.
-Ba, mẹ, hai người cứ yên tâm, con nhất định sẽ nắm chặt Giai Giai!
Lý Dương cười ha hả gật đầu, Vương Giai Giai là người đầu tiên làm cho hắn động tâm, cũng là người duy nhất làm cho hắn vướng bận, không cần cha mẹ nói hắn cũng sẽ không buôn tha cho mối tình này.
-Có việc tiểu tử con phải biết, đừng thấy mình có chút thành tích rồi tự mãn, sau này khi ở cùng Vương Giai Giai phải chú ý mộ chút!
Lý Quân Sơn lại nói một câu, lúc nói sắc mặt còn rất nghiêm túc. Lý Quân Sơn thông qua Hà lão biết được thành tựu của con mình, trong nhà chỉ có Lý Quân Sơn là biết con mình đã trở thành tỉ phú rồi nếu không thì ông cũng không đồng ý việc xây lại nhà.
Nguyên nhân chính là vì ông biết tình huống của Lý Dương nên mới nghiêm túc nhắc nhở Lý Dương, ông sợ Lý Dương vì kiêu ngạo tự mãn, trước mặt bạn gái thể hiện sự ưu việt làm cho cảm tình không thể kéo dài được.
Từ sự phân phó của Lý Quân Sơn cho thấy ông rất là hài lòng với Vương Giai Giai, nếu không thì ông cũng sẽ không dặn dò như thế rồi.
Lý Dương sửng sốt một chút, rất nhanh hắn đã hiểu được ý của Lý Quân Sơn, sau khi hiểu được hắn liền gật đầu nói:
-Ba, yên tâm đi, con tuyệt đối sẽ không cho là đúng, kỳ thật điều kiện của Giai Giai còn tốt hơn con nhiều, chú của Giai Giai chính là thị trưởng Minh Dương chúng ta Vương Toàn Trung!
-Thị trưởng?
Lý Quân Sơn và Lý Thành đồng thời sợ hãi kêu một tiếng, Lý mẫu cũng sững sờ rồi quay đầu lại nìn bên ngoài, Vương Giai Giai đã đi theo chị dâu Lý Dương thăm quan trường học rồi.
-Dương Dương, đây là thật ư? Giai Giai thật là cháu gái của Vương thị trưởng ư?
Lý Quân Sơn ngổi thẳng dậy rồi nói một câu, là một giáo sư nên trên cơ bản ông cũng biết được vài thứ, biết thị trưởng đương nhiệm là chuyện đương nhiên.
-Thật sự, con đã từng ăn cơm ở chỗ ông ấy, cha mẹ của Vương Giai Giai cũng làm trong chính phủ, ngành nào thì con quên rồi, có điều dường như là chức vị cũng không nhỏ, Giai Giai đã nói qua một lần, có điều con đã quên rồi!
Lý Dương gật gật đầu, thân thế của Vương Giai Giai Lý Dương cũng không đặt biệt để ý, cho tới nay, Lý Dương đều cho rằng chính mình là một bình dân, hắn không hề nghĩ mình có chỗ nào cao, giỏi hơn người khác cả.
-Đều làm quan? Vậy bọn họ có ghét bỏ chúng ta không?
Lý mẫu nhíu mày, là mẹ nên bà phải suy nghĩ rất nhiều mặt cho Lý Dương, Lý Quân Sơn cũng có chút nhíu mày lại. Thời đại này tuy nói là tự do yêu đương, nhưng thật sự thành đôi thành cặp không có được bao nhiêu, cho dù là nhà nào thì vẫn còn còn mang quan niệm từ xưa tới nay.
-Mẹ nói cái gì vậy, chú của Giai Giai đối với con rất tốt, sẽ không ghét bỏ chúng ta!
Lý Dương lập tức nói một câu, Vương Toàn Trung quả thật đối với Lý Dương rất tốt, Lý Dương có một việc không có nói cho cha mẹ hắn là hắn từng cứu qua con của Vương thị trưởng, bởi vì hắn không muốn cha mẹ lo cho hắn, cho nên Lý Dương chưa bao giờ nhắc qua chuyện này.
-Không chê là tốt rồi, Giai Giai quả thật là một cô gái rất tốt!
Lý mẫu gật đầu, trên trên mặt thì có chút lo âu được mất, có điều từ điểm này có thể thấy bà cũng rất vừa lòng với Vương Giai Giai.
-Dương Dương, chuyện của người trẻ tuổi hai lão già này sẽ không nhúng tay vào, có điều con đã có bạn gái thì cũng nên ở chung rồi sớm kết hôn đi, chuyện của con ba mẹ sẽ không để ý nhưng mà con phải chú ý cho mình mới được!
Lý Quân Sơn nhẹ giọng nói một câu, Lý Dương yên lặng gật đầu.
-Lần này con trở về nhà không có chỗ cho hai đứa con, cha cũng không ép buộc con, có điều khi rãnh thì con nên về nhà ông con một chút, thanh minh năm nay con không có ở nhà, ngày giỗ ông con, con cũng không có ở đây, hiện tại con đã có bạn gái, ít gì thì cũng phải nói cho ông con biết một tiếng!
Lý Quân Sơn lại nói một câu.
Nhà ông Lý Dương rất lâu chưa về, trong trí nhớ của hắn, ông hắn là một ông lão hòa ái, tuy rằng trí nhớ về ông không nhiều lắm nhưng mỗi đoạn trí nhớ đều vô cùng vui vẻ.
-Ba, chiều con sẽ về nhà ông nói tin này cho ông biết!
Lý Dương gật gật đầu, Lý Quân Sơn nói vậy cũng làm cho hắn có chút nhớ lại. Tuy là trong nhà không có ai, nhưng vẫn còn căn phòng, ông hắn được an tán ở phần mộ tổ tiên, mấy năm nay hắn chưa về đốt cho ông hắn chút giấy tiền vàng mã nào nên lần này hắn muốn tranh thủ về thăm một chuyến.
-Cũng đừng có gấp như vậy, hỏi ý của Vương Giai Giai xem Giai Giai có đồng ý hay không đã!
Lý mẫu nói một câu, Lý Dương hiểu mẹ mình rất vừa lòng với người con dâu này, mỗi lần làm việc mẹ đều nghĩ tới suy nghĩ của Giai Giai chính là chứng minh.
-Mẹ yên tâm, Giai Giai khẳng định sẽ đồng ý!
Lý Dương cười ha hả lắc lắc đầu, Vương Giai Giai là loại nữ tính nhu thuận, Lý Dương tin tưởng chỉ cần nói ra nguyên nhân thì Vương Giai Giai nhất định sẽ cùng hắn về nhà.
Kết quả giống như Lý Dương đã đoán, khi Phương Thục Cầm và Vương Giai Giai trở lại, Lý Dương lập tức nói ra ý này, Vương Giai Giai không hề nghĩ ngợi liền đồng ý về nhà ông bà của Lý Dương với hắn, điều này làm cho vợ chồng Lý Quân Sơn càng thêm vừa lòng.
Ba giờ chiều, Lý Dương cáo biệt cha mẹ rồi mang Vương Giai Giai tới nhà ông hắn, Lý Thành cũng đi theo, nơi này Lý Thành hắn cũng đã lâu chưa về, lần này thuận tiện cũng trở về nhìn một chút.
Nhà ông Lý Dương nằm trong một thôn rất bình thường, thời cổ đại nơi này cũng là thị trấn của Lật Thành, hiện nay nó đã xuống cấp trở thành một ngôi trấn bình thường.
Sau khi thăm mộ xong, Lý Dương lại mang Vương Giai Giai trở về ngôi nhà cũ một chuyến, ngôi nhà này là nhà của ông hắn, đã mười mấy năm không có ai ở, lúc nhỏ Lý Dương còn thường xuyên vê đây nhưng từ khi đi học hắn chưa về nơi này lần nào.
-Trước kia anh sống ở đây, em xem bức tranh trên tường này, nó chính là bức tranh hồi đó anh vẽ!
Lý Dương chỉ vào một gian phòng trong nhà rồi cười nói, vài năm không quay về nơi này, Lý Dương rất là cảm khái.
-Nào có bức tranh a, đều là tro bụi cả mà?
Vương Giai Giai nhìn một chút rồi rụt cổ lại, trong phòng rất tối, vách tường đều là bụi đất, nếu không nhìn kỹ thì không thể nào nhìn thấy bức tranh của Lý Dương được.
-Em chờ tí để anh quét dọn đã!
Lý Dương cười lắc lắc đầu, nguyện vọng khi còn nhỏ của Lý Dương là trở thành một họa sĩ cho thấy bức tranh này vẽ không tệ, hiện tại sẵn dịp về hắn cố ý khoe khoan với Vương Giai Giai một tí.
Đáng tiếc là nhà cũ đã lâu chưa tới nên Lý Dương muốn tìm cây chổi cũng tìm được, một lúc sau Lý Dương sử dụng năng lực đặc thù tìm tòi khắp ngôi nhà, dùng năng lục đặc thù dù sao cũng còn tốt hơn là tìm kiếm không mục đích, dù sao thì năng lực đặc thù của hắn cũng có phạm vi 50 m, tìm kiếm cũng sẽ mau hơn.
Dưới hình ảnh lập thể, ngôi nhà củ hiện lên trong mắt Lý Dương, Lý Dương còn chưa tìm được cây chổi thì cả người đã sững sờ đứng đó.
-o0o-