Mục lục
[Dịch] Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diễm Dương xanh Lục là một khởi đầu tốt khiến cho mọi người an tâm hoàn toàn, khối nguyên thạch này nào sợ không giải ra Thủy Tinh Chủng, chỉ cần là Băng Chủng, nhỏ một chút cũng có thể kiếm không ít.

Cao lão cẩn thận nhìn lại một chút mặt bên cạnh, rất hài lòng gật đầu một cái.

Từ mặt cắt trước mắt mà xem, Phỉ Thúy bên trong không hề kém, bây giờ lộ ra màu Lục trong suốt, chất rất tốt, độ trong của Phỉ Thúy bên trong tương đối cao, Phỉ Thúy có thể đạt tới độ trong suốt này chỉ có thể là Băng Chủng hoặc Thủy Tinh Chủng.

Người phát hiện điểm này không chỉ có Cao lão, tất cả mọi người đã nhìn ra, đây cũng là nguyên nhân mọi người an tâm.

- Thật may là ban đầu không nghe Lý Dương, hắn có bao nhiêu kinh nghiệm, thật đúng là tự cho mình là rất lợi hại, thế mà nguyên thạch tốt như vậy cũng không coi trọng.

Hoàng lão không giải thạch, quay sang nói với An Văn Quân đứng bên cạnh, An Văn Quân yên lặng gật đầu một cái, trong lòng cô cũng có ý nghĩ như vậy, thậm chí hoài nghi vị trí Cố vấn này Lý Dương đã không cố gắng làm cho tốt.

- Nói thì cũng không thể nói như vậy, người cũng có khi thất thế, hắn còn trẻ như vậy, nhìn lầm một hai lần vẫn có thể tha thứ, dù sao thành tích của hắn cũng không tệ lắm.

Thầy Chu nhẹ nhàng nói một câu, vừa nhắc tới tuổi hắn cũng có chút đố kị, trước kia những người này cũng không ít lần lấy cái đề tài này mà công kích hắn, những người này nghĩ giống như người trẻ tuổi không có năng lực vậy.

- Thành tích? Là chỉ cái “ Ngọc thánh” sao?

Hoàng lão khịt mũi cười một tiếng, tiếp tục nói:

- Những người đứng tuổi Chúng ta có những thứ mạnh hơn nhiều so với hắn, cũng không dám nói mình là thánh gì, hắn cũng lợi hại thật, mới có như vậy liền đem danh “ Ngọc thánh” phong cho mình rồi, thật là không biết trời cao đất rộng.

- Hoàng lão, cũng không thể nói như vậy, cái danh “Ngọc thánh” này cũng không phải là chính hắn phong, còn không phải là những người ở Bình Châu đó đặt ra, mục đích là vì tạo thế cho Thiệu Ngọc Cường sao?

Chân mày An Văn Quân nhẹ động một cái, nhẹ giọng nói một câu, rất nhiều người cũng nhìn thấu mục đích của báo Ngọc thạch Bình Châu khi tâng bốc Lý Dương.

Trong ánh mắt Hoàng lão lộ ra chút khinh thường, nhưng cũng không tiếp tục tranh chấp.

Ngay cả thầy Chu cũng hả hê thầm cười, đối với việc Lý Dương được danh hiệu “ Ngọc thánh”, hắn cũng rất là ghen tỵ, càng không cần phải nói những chuyên gia cược thạch lớn tuổi kia.

Chỉ tiếc những người này cũng chỉ dám nói sau lưng, thật đúng là không dám quang minh chánh đại đi phản bác. Bây giờ Lý Dương đang rất nổi, không cẩn thận một câu là có thể tự chuốc họa cho mình, phiền toái kiểu này bọn họ cũng không thích.

Điều khác không nói, nhưng một câu nói có thể khiến bọn họ tỉnh mộng: không phục Lý Dương, vậy ngươi cũng đi giải cho ra Thủy Tinh Chủng và Huyết Mỹ Nhân Phỉ Thúy đi.

Thủy Tinh Chủng và Huyết Mỹ Nhân Phỉ Thúy không phải dễ dàng giải ra được, từ xưa đến nay có bao nhiêu người đã từng giải được? Lần này ở Bình Châu, Lý Dương không chỉ có giải ra Thủy Tinh Chủng và Huyết Mỹ Nhân Phỉ Thúy, còn giải ra hai khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy loại lớn, trong đó một khối còn là Tổ Mẫu Lục, thành tích như vậy đã đáng để cho rất nhiều chuyên gia cuộc thạch cũng phải tặc lưỡi.

Cũng vì như vậy, mới khiến cho những chuyên gia này ghen tỵ hơn, xôn xao một chút cũng là bình thường .

Tầng sương màu trắng từ từ lau sạch, tay Cao lão đột nhiên ngừng lại, mấy người đều không suy nghĩ chuyện khác, chăm chú nhìn chằm chằm Phỉ Thúy mới mài ra.

- Băng Chủng, là Băng Chủng cao cấp.

Vương lão lập tức kêu một tiếng, giáo sư Thường cũng gật đầu, trên mặt còn lộ ra một tia tiếc rẻ. Băng Chủng cao cấp là không tệ, nhưng còn không sánh bằng Thủy Tinh Chủng, bọn họ rất muốn là Thủy Tinh Chủng, chỉ giải ra khối Băng Chủng Phỉ Thúy cao cấp, khiến cho hy vọng làm tăng ảnh hưởng của bọn họ tan vỡ.

- Băng Chủng cao cấp không tệ, khối nguyên thạch lớn như vậy, có thể lấy ra một nửa Phỉ Thúy cũng đủ cho chúng ta ứng phó với thị trường liền mấy tháng .

An Văn Quân lập tức vỗ tay nói lớn, cô biết ý định của những chuyên gia này, đối với cô mà nói có thể giải ra Phỉ Thúy là được. Băng Chủng cao cấp không bằng Thủy Tinh Chủng, nhưng nếu có thể giải ra nhiều Băng Chủng Phỉ Thúy thì áp lực thị trường đối với bọn họ cũng có thể hóa giải ở mức nhất định.

Cao lão gật đầu, không nói chuyện thêm, tiếp tục mài thêm, thầy Chu và Hoàng lão cũng thắp hương thêm, trong quá trình giải thạch gặp được dấu hiệu tốt là cần tạ thần, cuối cùng tăng mạnh thì còn phải đốt pháo ăn mừng, có nơi thậm chí còn tới quyên tiền trong miếu, quyên tiền cũng là một con số lớn .

Thời gian đi từ từ qua đi, mặt mài ra càng lúc càng lớn, nụ cười trên mặt mấy vị lão nhân cũng càng ngày càng lớn, bất kể nói thế nào, khối nguyên thạch này biểu hiện rất tốt, là khối có thể kiếm tiền, không giống Lý Dương nói rằng rất dễ bị thua.

Đầu An Văn Quân đang không ngừng chuyển động, nhìn khối nguyên thạch càng giải càng tốt , tâm trạng cô lại càng trầm xuống.

Lúc đầu Lý Dương kiên quyết phản đối mua khối nguyên thạch này, trước kia An Văn Quân rất tín nhiệm đối với Lý Dương, lúc bắt đầu là đồng ý hoàn toàn, chẳng qua là sau lại nghe năm vị chuyên gia coi trọng khối nguyên thạch này, liên hiệp lại yêu cầu An Văn Quân mua lại, cô không thể không nể mặt những vị chuyên gia này, chỉ có thể đáp ứng.

Cho dù đồng ý, lúc ấy tín nhiệm của cô đối với Lý Dương vẫn tương đối nhiều. Nhưng sau khi nhìn thấy biểu hiện của khối nguyên thạch này, sự tín nhiệm càng ngày càng thấp đi. Nếu không phải Lý Dương đã bán cho cô một khối Thủy Tinh Chủng Phỉ Thúy, thậm chí cô sẽ hoài nghi Lý Dương có khả năng móc nối với Thiệu Thị, cố ý để cô bỏ qua nguyên thạch tốt.

Nếu không tại sao phản đối khối nguyên thạch này như vậy? Mà cái ý nghĩ này cũng rất đáng cho cô có chút bất an.

Hơn nửa giờ sau, Cao lão dừng lại lau thạch, rất hài lòng nhìn mặt vừa mới mài xong.

Cao lão lau mặt này không nhỏ, chừng mấy cm, sau khi nhẹ nhàng vuốt ve mặt lộ ra Phỉ Thúy, Cao lão mới nhấc lên máy cắt.

Từ trên mặt cắt đã có thể nhìn ra Phỉ Thúy bên trong, cũng không cần phải tiếp tục lãng phí thời gian mài thạch.

- Rè rè.

Lưỡi dao của máy cắt từ từ hạ xuống, Hoàng lão, giáo sư Thường khoái trá trò chuyện ở bên cạnh, suy đoán Phỉ Thúy bên trong rốt cuộc có bao nhiêu, và sẽ có giá trị bao nhiêu, có thể làm ra bao nhiêu dây chuyền, bao nhiêu đồ trang sức đeo tay, có thể mang đến cho An Thị hiệu ích thế nào.

Cao lão cùng Chu lão không đàm luận những điều này, nhưng trên mặt hai người cũng đều có nụ cười vui vẻ, có cái mở đầu tốt đẹp này, lát nữa còn có thể giải thêm mấy khối nguyên thạch nữa, cược thắng mấy khối, đủ để chứng minh bọn họ không hề thua kém hai người trẻ tuổi kia.

- Rè rè.

Một đao cắt mà mất chừng hai mươi phút, một mảnh rất lớn cũng bị cắt ra, cắt xong tất cả mọi người châu đầu vào, muốn nhìn xem lát cắt kia có thể cho ra bao nhiêu Phỉ Thúy.

Giờ khắc này, bọn họ chỉ muốn Phỉ Thúy càng lớn càng tốt, nhưng không nghĩ đến việc cược thua. Khối nguyên thạch này là loại tốt, mười khối thì có tới chín khối cược thắng, vừa rồi lại lau được Phỉ Thúy rất tốt, lúc này mọi người theo bản năng đều cho rằng khối nguyên thạch này nhất định sẽ đổ thắng, căn bản sẽ không nghĩ chuyện khác .

Cũng vì như thế, mới khiến cho tín nhiệm của An Văn Quân trở thành hoài nghi .

- Xì xào.

Liên tục hai chậu nước đem đến đã rửa sạch toàn bộ mặt cắt, nụ cười trên mặt Cao lão trong nháy mắt biến mất, cả sắc cũng mặt thay đổi dị thường, ánh mắt mở thật to, ra sức nhìn mặt cắt.

Những người khác cũng không khác so với hắn, Vương lão vốn định hét to một tiếng ăn mừng thì trên mặt đang căng thẳng chuyển thành vẻ kinh sợ, còn dùng hai tay ra sức xoa nắn mặt cắt còn đang ướt, xem có phải có thứ gì chận lại phía trên hay không, cố ý giễu cợt bọn họ.

Trên mặt cắt, trừ tầng Phỉ Thúy phía ngoài cùng thật mỏng, bên trong toàn bộ màu trắng, màu trắng thế này bọn họ không xa lạ gì, là một loại hóa thạch của nguyên liệu chưa hình thành ngọc, thậm chí cũng không tính là ngọc.

Nguyên thạch như vậy, thậm chí còn không bằng ngọc vỡ, ngọc vỡ dù kém cũng là ngọc.

- Điều này không thể nào.

Cao lão đột nhiên cầm nguyên thạch đến trước mặt, cẩn thận quan sát trên dưới, Vương lão cùng Thường giáo sư nhanh chóng cùng nhau rửa sạch một mảnh cắt khác, biểu hiện trên mặt cắt khối này còn kém hơn.

- Điều này, tuyệt đối không thể nào.

Mặt Cao lão ngu ngơ, nói liên tục hai lần không thể nào, hai tay còn hơi run rẩy, khối nguyên thạch vẫn biểu hiện rất tốt, mà chỉ một dao của hắn liền đổ thua, hơn nữa còn là thua trắng.

An Văn Quân cũng dụi dụi mắt, không dám tin khối cược thua trước mắt.

Đây chính là nguyên thạch cao cấp, là khối nguyên thạch được mệnh danh “ cược mười thắng chín”, hơn nữa vừa rồi đã lau thắng.

Khối nguyên thạch như vậy lại thua, hơn nữa còn là thua trắng, ngay đến cô cũng không chịu nổi biến hóa lớn như vậy.

Một nhát thiên đường, một nhát địa ngục.

Cách nói này không chỉ dùng cho nhà chơi cược thạch bình thường mà với các công ty châu báu lớn mà nói cũng không khác biệt, chỉ có điều sức chịu đựng của bọn họ mạnh hơn nhiều .

- Tại sao có thể như vậy?

Cao lão khổ sở ngẩng đầu lên, nhìn sang từng đồng nghiệp, bất kể là Vương lão hay là Hoàng lão, cũng mang vẻ mặt giống như nhau, sự đả kích này đối với bọn họ không hề nhỏ.

Khối nguyên thạch này, là năm người bọn họ kiên trì muốn mua, hơn nữa còn là bọn họ kiên quyết phản đối đề nghị của Lý Dương. Khối nguyên thạch này cũng ngầm mang ý cạnh tranh của lão chuyên gia bọn họ cùng người trẻ tuổi Lý Dương, nhưng kết quả bây giờ, cũng khiến bất cứ người nào bọn họ cũng không có dự liệu trước được.

- Tôi không tin năm người đều không có mắt, để tôi giải tiếp.

Vương lão đột nhiên kêu, đứng ở trước máy giải thạch, Cao lão không nói gì, yên lặng đem vị trí nhường lại, hắn đã không có lòng tin tiếp tục giải.

Cắt thêm lần nữa, cắt, một đao kia Vương lão muốn lần nữa cắt ra Phỉ Thúy, không cần là sự trọn vẹn, cũng không cần cẩn thận thăm dò , trực tiếp cắt từ miếng vừa cắt.

- Rè rè.

Mười mấy phút chói tai qua đi, nửa khối nguyên thạch liền bị chia ra làm hai, tất cả mọi người kỳ vọng nhìn vào mảnh vừa cắt ra.

Trong thâm tâm Chu lão đang cầu nguyện có thể xuất hiện kỳ tích, nhưng kết quả lần nữa khiến cho bọn họ thất vọng, một tầng dá khô khốc, trên mặt mỗi người cũng dâng lên một sự tuyệt vọng .

- Tôi không tin, tôi muốn cắt nữa.

Vương lão lại nhấc dao lên, từ trên lớp Phỉ Thúy kia trực tiếp cắt, một đao kia, kết quả sau cùng là thế nào có thể hoàn toàn đã đoán ra, cho nên Cao lão bọn họ cũng không ngăn cản Vương lão, nhưng trên mặt mỗi người cũng là một bộ mặt không tin tưởng.

Giờ khắc này, An Văn Quân liền nghĩ tới Lý Dương, với khối nguyên thạch này, ban đầu Lý Dương nói rất ít khả năng, ngay cả sau khi năm vị chuyên gia đồng ý, Lý Dương còn khuyên cô, chẳng qua là cuối cùng cô lựa chọn năm vị chuyên gia của công ty, không nghe lời của Lý Dương.

Bây giờ mà nói, đề nghị ban đầu của Lý Dương là đúng, năm vị chuyên gia của bọn họ là sai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK