Mục lục
[Dịch] Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Trả tiền theo từng giai đoạn cũng được…

Lý Dương ngẩng đầu chậm rãi nói, Trương Vĩ và Vương Hạo Dân sắc mặt khẩn trương lập tức trùng xuống, Lý Dương cười cười nói tiếp:

- Bất quá tôi hi vộng Trương tổng có thể đáp ứng tôi một điều kiện!

- Điều kiện gì?

Trương Vĩ cùng Vương Hạo Dân lại một lần nữa thót tim.

- Lý Dương sắc mặt rất bình tĩnh nói:

- Kỳ thật cũng không phải là điều kiên gì to tát lắm, tôi hi vọng Trương tổng ngài có thể để lại cho tôi hai khối trong số cược thạch mà ngài vẫn còn cất giữ, tôi cam đoan sẽ dùng giá cao nhất ngoài thị trường để mua lại.

Lúc Lý Dương đưa ra điều kiện này cũng không khỏi cảm thấy có chút khẩn trương, số cược thạch Trương Vĩ cất dấu có không ít hàng tốt, chỉ tiếc là ông ta có luật lệ mỗi người chỉ được mua một khối. Nếu không phải lần này bọn họ muốn trả tiền theo kỳ thì Lý Dương cũng không nghĩ đưa ra điều kiện như vậy.

Trương Vĩ trên mặt lộ ra một tia do dự, số cược thạch ông ta cất giữ này thực tế chính là cơ sở để ông ta kinh doanh trong tương lai, không phải vạn bất đắc dĩ thì cũng không muốn dùng đến. Trương Vĩ tin tưởng nếu giữ được số cược thạch này thì dù gặp phải nguy cơ sinh tử thì ông ta vẫn có thể vượt qua được.

- Lý lão đệ, cậu chỉ cần hai khối?

Vương Hạo Dân đột nhiên hỏi một câu, Lý Dương gật đầu, hai người cùng quay qua nhìn Trương Vĩ.

- Tốt, hai khối thì hai khối, bất quá khối bán thạch giá một trăm năm mươi vạn kia thì tôi không thể bán được, hi vọng lão đệ có thể lượng giải!

Lần này do dự một chút Trương Vĩ mới cắn răng gật đầu. Số cược thạch cất giữ này đối với ông ta vô cùng trọng yếu, tuy nhiên thất thoát ra ngoài một hai khối thì vấn đề cũng không phải là lớn lắm nếu không ông ta cũng không đồng ý cho mỗi một người khi gia nhập hiệp hội ngọc thạch được tự mình chọn mua một khối.

Nếu như Lý Dương đồng ý cho trả góp chẳng khác nào cho hắn thời gian để lưu động tài chính, so sánh với nhau thì việc Lý Dương đáp ứng điều kiện của bọn họ vẫn có lợi hơn điều kiện hắn đưa ra. Hơn nữa có được khối Phỉ Thúy chủng Kim Ti này của Lý Dương ông ta cũng không phải lo lắng về vấn đề nguyên liệu xa xỉ trong vòng một năm rưỡi tối, hơn nữa trong vòng năm rưỡi này có thể mượn khối Kim Ti Phỉ Thúy này đem tên tuổi Thúy Ngọc Hiên nâng lên mức cao nhất.

Có sự so sánh như vậy nên Trương Vĩ lập tức đưa ra quyết định, bất quá ông ta lo lắng nhất chính là khối thạch có thể xuất ra Băng chủng Phỉ Thúy bị Lý Dương đòi mua nên mới thêm vào một cái điều kiện như vậy.

- Một trăm năm mươi vạn?

Lý Dương có chút sửng sốt lập tức nở nụ cười:

- Trương tổng ngài cứ yên tâm, khối thạch một trăm năm mươi vạn của ngài tôi tuyệt đốt sẽ không mua nó!

Lý Dương lúc này rõ ràng Trương Vĩ vốn là sợ hắn mua mất khối thạch biểu hiện tốt nhất nhưng bên trong lại là không có gì kia. Khối thạch như vậy dù Trương Vĩ không nói ra thì Lý Dương cũng không có đem mua về làm gì, đây chính là việc mua bán lỗ nhất, người nào mua thì người đó thua trắng, so với lần thua cược của Trịnh Khải Đạt ở Trịnh Châu thì còn thua thê thảm hơn.

- Tốt, nếu như vậy thì lão đệ xem kỹ phần hợp đồng này đi, nếu thấy hợp lý thì chúng ta ký tên.

Vương Hạo Dân vội vàng lại gần đưa cho Lý Dương một bản hợp đồng, trên mặt ông ta mang theo vẻ hưng phấn tươi cười không che dấu. Chuyện này thành công so với tưởng tượng của ông ta dễ dàng hơn nhiều, điều kiện Lý Dương đưa ra căn bản đối với ông ta không có vấn đề gì.

Hợp đồng rất đơn giản, chủ yếu là vấn đề Trương Vĩ và Vương Hạo Dân yêu cầu trả tiền theo kỳ. Cái hợp đồng này cũng không khác gì một bản hiệp nghị, nếu như một năm sau hai người không thể đem ba phần tiền còn lại hoàn trả nốt thì Lý Dương có quyền khởi tố bọn họ, hơn nữa còn có thể thông qua luật pháp đến cưỡng chế bọn họ thi hành hợp đồng.

Lý Dương sảng khoái ký lên trên hợp đồng. Cầm bản hợp đồng có chữ ký của cả hai người Trương Vĩ trên mặt lộ ra vẻ tươi cười kích động, vô cùng hưng phấn nói:

- Cám ơn, Lý huynh đệ lần này thật sự cám ơn cậu. Tối nay gọi thêm Tư Mã Lâm và lão Trịnh chúng ta phải uống say một trận.

Lý Dương mỉm cười nói:

- Tốt, bất quá trước tiên chúng ta đem Phỉ Thúy đưa đến chỗ cái anh đi, thuận tiện tôi cũng đi chọn hai khối cược thạch luôn, Trương tổng ngài cũng đừng trách ta nhân lúc cháy nhà đi hôi của nhé, chỉ tại mấy khối cược thạch của ngài rất hấp dẫn người ta.

- Không có chuyện đó, kỳ thật từ đầu là do chúng tôi không đúng, nếu không phải tài chính có chút vấn đề thì cũng không muốn đưa ra yêu cầu trả góp này!

Trương Vĩ lập tức lắc đầu nói, so sánh các điều kiện thì rõ ràng là ông ta chiếm được tiện nghi, Lý Dương đồng ý cho bọn họ trả góp là rất không dễ dàng. Tuy nhiên nếu ông ta biết Lý Dương có thể nhìn rõ cấu trúc bên trong cược thạch thì bất luận như thế nào cũng sẽ không đáp ứng điều kiện của Lý Dương.

Lý Dương gọi điện thoại cho Trương Ưng sau đó ba người lái hai chiếc xe đến thẳng Thúy Ngọc Hiên, trên xe Trương Vĩ gọi điện cho Tư Mã Lâm và Trịnh Khải Đạt, hai người nói sau một lát lập tức đến ngay.

Phỉ Thúy được Trương Vĩ mua về đã được đem lên xe, Vương Hạo Dân lái xe còn Trương Vĩ không ngừng ngắm nghía viên Phỉ Thúy trông không hề nhỏ này, thỉnh thoảng lại thấy ông ta gật gù.

Khối Phỉ Thúy này cũng không phải chia đều cho ông ta và Vương Hạo Dân, trong này chỉ có ba phần rưỡi là thuộc về Vương Hạo Dân còn lại sáu phần rưỡi thuộc về Trương Vĩ, dù sao Trương Vĩ chính là người kinh doanh trang sức Phỉ Thúy nên nhu cầu so với Vương Hạo Dân cao hơn một chút.

Nếu không phải như vậy thì sợ rằng ông ta cũng không sảng khoái đáp ứng điều kiện Lý Dương đưa ra như thế.

Khối Phỉ Thúy lớn như vậy nếu đem chế tác vòng tay thì có thể làm ra gần trăm thành phẩm, số lượng lớn trang sức Phỉ Thúy như vậy đối phó với thị trường Minh Dương thì hoàn toàn thừa sức, Trương Vĩ còn đang nghĩ có nên hay không khai thác thêm thị trường bên ngoài, đem danh tiếng Thúy Ngọc Hiên khuếch trương ra ngoài, ít nhất cũng phải nổi danh trong toàn tỉnh.

- Lão Trương, vận khí của Lý Dương này đúng là tà môn, Tư Mã và lão trịnh theo cậu ta cũng thuận tiện kiếm được đại tăng, tôi cũng đang hối hận sao lần này không theo cậu ta đi Trịnh Châu!

Vương Hạo Dân đang lái xe đột nhiên nói một câu, Trương Vĩ ngồi ôm khối Phỉ Thúy nghe thấy vậy thì im lặng một chút rồi cười khổ lắc đầu.

- Đừng nói là ông, tôi cũng đang hối hận đây, bất quá vận khí đến với người nào thì cũng khó mà đoán được. Nói thật Lý Dương có thể nhớ đến chúng ta đem cái này giữ lại cho chúng ta cũng đã ngoài ý muốn của tôi rồi!

Vương Hạo Dân cũng gật đầu đồng ý nói:

- Đúng vậy, khó trách Tư Mã Lâm nhìn tiểu tử này bằng ánh mắt khác, tôi xem ra thành tựu tương lại của cậu ta là không thể hạn lượng được!

- Đúng thế, cho nên nhất định phải kéo cậu ta vào hiệp hội ngọc thạch của chúng ta, cái khác không nói chỉ cần có vận khí của cậu ta thì mời cậu ta gia nhập cũng là không quá phận rồi!

Trương Vĩ cũng cảm thán gật đầu nói. Một loạt sự việc của Lý Dương đã được bọn họ quy cho kết quả của vận khí rồi. Không chỉ tự mình thắng cược thạch mà người đi theo nhân tiện cũng thắng lớn, cái này không dùng vận may để giải thích thì đúng là không thông.

- Không sai, chỉ cần vận khí của cậu ta vẫn còn thì tháng hai sang năm địa vị của chúng ta tại Minh Dương sẽ thay đổi rồi.

Vương Hạo Dân hai mắt phát sáng long lanh. Hai năm trước tại buổi tụ hội các hiệp hội ngọc thạch Vương Hạo Dân đã bị không ít người khinh thường, thêm vào đó lại phải bồi hai mươi vạn nữa chứ. Ông ta vẫn ôm khát vọng có thể thay đổi địa vị của mình trong buổi tụ hội của hiệp hội ngọc thạch.

Trương Vĩ quay đầu nhìn lại Lý Dương đang đi theo phía sau không khỏi gật gật đầu. Có sự tồn tại của Lý Dương ông ta cũng tin tưởng tụ hội ở Minh Dương lần này nhất định sẽ đại phóng quang mang.

Trong gian phòng hậu viện Thúy Ngọc Hiên, Trương Vĩ cẩn thận đem khối Kim Ti Phỉ Thúy trị giá sáu trăm năm mươi vạn cất vào két bảo hiểm, cuối cùng sau mấy ngày chờ đợi cuối cùng nó cũng đã thuộc về bọn họ.

- Lý lão đệ, cậu cứ đi chọn đi, nếu chọn được thì nói cho tôi biết, bây giờ tôi đi chuyển khoản đã!

Tâm tình Trương Vĩ đang rất phấn khởi nên không ngại tự mình đi chuyển khoản cho Lý Dương luôn, còn Vương Hạo Dân đã sớm đem phần tiền của mình giao cho Trương Vĩ rồi.

- Tốt!

Lý Dương tim đập thình thịch mở miệng đáp ứng, lần trước đến đây chỉ có thể quan sát trong vòng một gian quầy, mà lúc này chỉ cần hắn vừa phát động năng lực đặc thù thì hình ảnh lập thể của toàn bộ gian phòng đã hiện lên trong đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK