Mục lục
[Dịch] Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhà của Lý Dương ở huyện Lật Thành thành phố Minh Dương, nơi đây cách nội thành hơn 60 km, nếu lái xe đi thì cũng mất hơn một giờ nên anh của Lý Dương mượn một chiếc xe nhỏ để chở cả nhà về.

Ở trên xe, mẹ Lý Dương vẫn gắt gao nắm lấy tay hắn, Lý Dương biết việc ngoài ý muốn làn này làm cho bà rất sợ hãi, Lý Dương lúc này đã cảm nhận rất rõ nỗi quan tâm của mẹ dành cho mình.

Thấy bộ dạng của mẹ như vậy Lý Dương cũng không chịu nổi, sau khi tốt nghiệp tuy rằng đi là ở một chổ cách nhà không xa nhưng số lần hắn về nhà cũng không nhiều do đã quen sống một mình ở bên ngoài.

Lúc này Lý Dương mới hiểu được kỳ thật hắn là một người rất ích kỷ, hắn chỉ lo cho cảm nhận của mình mà không để ý gì tới cảm nhận của cha mẹ, trong thiên hạ này không có người làm cha làm mẹ nào mà không mong muốn con cái ở bên cạnh mình.

Về đến nhà, nhìn thấy căn phòng của mình, ánh mắt của Lý Dương đột nhiên có chút ướt, lúc trước mỗi lần về nhà hắn đều không có chú ý việc cho dù là hắn có ở nhà hay không thì căn phòng vẫn rất sạch sẽ ngăn nắp, nó luôn sạch sẽ như vậy.

"Ba, mẹ, con quên nói với hai người một việc, kỳ thật lần này đi Thanh Đảo con có buôn bán lời một số tiền, chờ tới năm sau con sẽ xây một ngôi nhà mới, căn nhà này cũng đã dùng hơn mười năm, chúng ta cũng nên xây nhà mới, hơn nữa hai người cũng tới lúc hưởng phúc rồi!"

Lý Dương lặng lẽ lau nước mắt nơi khóe mắt rồi quay đầu lại nhìn ba mẹ cười nói, anh thì đã đi trả xe, chị dâu thì đang ở trong phòng bếp làm cơm, cô muốn cho Lý Dương ở với ba mẹ lâu thêm một chút.

"Xây cái gì mà xây, tiền cứ giử lại đó để dành sau này cưới vợ!"

Bà cười cười, Lý Dương cũng cười, lời này quả thật là lời của mọi người mẽ trong thiên hạ, cho dù là người mẹ nào đi chăng nữa thì thứ mà họ lo lắng đầu tiên chính là hạnh phúc của con mình.

"Vẫn đủ dùng để cưới vợ, lần này con kiếm được rất nhiều!" Lý Dương cười cười rồi đi tới chỗ mẹ mình sau đó lôi kéo bà ngồi xuống ghế sô pha.

Nói tới nhà ở đúng là tâm bệnh của hai ông bà, Lý Dương biết cha mẹ rất quan tâm hai anh em hắn, lúc trước lo việc ca ca lên đại học, an bài công tác, kết hôn mua phòng ở đã làm cho hai người gầy đi một vòng, lúc mình lên đại học và công tác cũng đã làm cho hai người rất mệt nhọc. Do quan tâm tới hai anh em nên nhiều năm như vậy mà hai người vẫn sống trong nhà mà công ty cấp, cũng may là căn nhà đủ rộng, hơn nữa còn có một cái sân hơn ba trăm mét vuông nên cẫn đủ chổ để xây một căn nhà mới.

"Con đi Thanh Đảo công tác thì có thể kiếm được bao nhiêu chứ, cùng lắm chỉ là mấy nghìn thôi chứ gì? Còn nói là xây nhà mới, con nên giữ lại để mà dùng đi!" Cha Lý Dương-Lý Quân Sơn ngồi xuống ghế so pha đối diện rồi nói.

"Không phải, đây chính là tiền mà lần này con kiến được, tổng cộng được một trăm năm mươi vạn, cho dù là xây nhà ba tầng cũng không có vấn đề gì!" Lý Dương cười nói, việc đổ thạch hắn vẫn chưa nói với người nhà chính là muốn cho mọi người một sự ngạc nhiên.

"Con, con nói bao nhiêu?" Cha mẹ hắn đều có chút sửng sốt, ly trà đưa lên định uống trên tay của Lý Quân Sơn dừng lại trên không, ông ngơ ngác nhìn Lý Dương.

"Một trăm năm mươi vạn, lần này vận may của con rất tốt, mua hai khối đổ thạch thì kiếm được bao nhiêu đó!" Lý Dương cười nói.

"Đổ thạch, cái gì là đổ thạch?" Lý Quân Sơn nhíu mày, sắc mặt của mẹ hắn cũng hơi đổi, đổ thạch thì bọn họ không biết là gì nhưng từ đổ làm cho bọn họ lo lắng.

"Con nói sai, là mua Phỉ Thúy nguyên thạch, mua hai khối không tệ sau đó bán qua tay nên lời như vậy!"

Nhìn thấy sắc mặt cha mẹ như vậy thì hắn sao mà không biêt là mình đã nói sai, vì vậy hắn vội vàng giải thích, cũng may là lúc bình thường Lý Dương cũng được coi là người thành thật cho nên hai ông bà tuy có nghi ngờ nhưng cũng không có hỏi nhiều, thế nhưng hai ngườ đối với việc Lý Dương kiếm được một trăm năm mươi vạn vẫn còn rất nghi ngờ, Lý Dương phải giai thích mãi thì hai người mới tin tưởng.

Con buôn bán lời tiền dối với cha mẹ chính là một việc vui, buổi tối, cả nhà cùng nhau ăn một bửa cơm đoàn viên. Anh của Lý Dương khi biết tin thằng em của mình buôn bán lời thì rất vui mừng, lúc trước do kết hôn sớm nên cha mẹ đều quan tâm tới hắn nhiều hơn, sự quan tâm của ba mẹ đành cho Lý Dương lại giảm bớt nên hắn cảm thấy hơn ái náy.

Lý Thành cũng muốn giúp em mình, nhưng mà tiền lương của hắn thì lại không có bao nhiêu, tuy không có lo ngại về cuộc sống nhưng cũng không có dành dụm được bao nhiêu, huống ch hai người còn có một đứa con ba tuổi nửa.

Chính vì những lý do này nên khi Lý Thành biết em mình buôn bán lời một khoảng lớn rất là vui vẻ.

Sau khi ăn tối xong mọi người đều trở về phòng, Laptop của Lý Dương đang đặt ở ký túc xa nên hắn không thể online được.

Nằm ở trên giường, Lý Dương cẩn thận tính toàn chi tiêu một trăm năm mươi vạn này, hiện tại hắn đã có thể không chế năng lực đặc thù của mình, chỉ cần có nó thì sau này có thể thuận lợi đổ thạch, không cần phải lo tới việc kiếm tiền nữa.

Căn nàh này nhất định phải xây mới, Lý Dương chuẩn bị đầu tư cho việc này ít nhất một trăm vạn, không chỉ xây dựng mà còn cả trang trí cũng phải làm thật tốt, hơn nữa còn phải mua thêm một số thiết bị tập thể dục cho người già và một máy điều hòa, cũng may đây là thị trấn nên một trăm vạn đã đủ, nếu như nơi này là trung tâm thành thị thì một trăm vạn chẳng đủ để làm gì.

Mình sẽ mua cho mình và anh mỗi người một chiếc xe, cả hai đều có bằng lái xe nhưng hiện tại ngay cả mua xe cũng chưa dám nghĩ tới, Lý Dương biết anh mình rất thích xe nên lúc này mua hai chiếc xe mỗi người một chiếc quả là đúng lúc.

Một chiếc xe hơn hai mươi vạn, như vậy thì hai chiếc khoảng năm mươi vạn, Lý Dương tính đi tính lại thì đầu có chút đau, trước kia hắn nghĩ một trăm năm mươi vạn là một khoảng lớn nhưng mà hiện tại khi tính toán thì hắn lại phát hiện một trăm năm mươi vạn căn bản là không đủ dùng, hắn phải chừa lại một chút để mà phòng ngừa việc đột xuất xảy ra nữa.

"Xem ra phải đi Vân Nam một chuyến mới được!"

Nằm ở trên giường Lý Dương không ngừng quan sát lòng bàn tay của mình, đi Vân Nam chinh là ý tưởng khi hắn phát hiện ra mình có thề khống chế năng lực đặc thù của mình, Vân Nam gần Myanmar, ở nơi này có rất nhiều người đổ thạch, người đổ tăng ở nơi này cũng rất nhiều, Lý Dương cho dù liên tục đổ tăng thì cũng không phải là chuyện đặc biệt gì.

Lòng bàn tay dần nóng lên, trong đầu Lý Dương một lần nữa xuất hiện hình ảnh lập thể, trung tâm của hình ảnh lập thể vẫn là Lý Dương, nói một cách chính xác thì trung tâm của hình ảnh lập thể là lòng bàn tay của hắn, hình ảnh lập thể từ lòng bàn tay của hắn lan ra xung quanh ba thước, mọi thứ trong phạm vi này đều hiện lên một cách rõ ràng trong đầu hắn.

"A, đây là cái gì?"

Lý Dương đột nhiên ngồi dậy, hai tay cùng lúc đưa xuống dò xét bên dưới chiếc giường của hắn, hắn thấy được ở sâu bên dưới có chôn một cái rương nhỏ.

Lý Dương lúc nằm trên giường thì chỉ thấy một chiếc rương nên hắn duỗi tay xuống để xem xét bên trong, ngay lập tức mọi thứ bên trong chiếc rương liền hiện ra trong đầu hắn, ngay khi hình ảnh xuất hiện thì Lý Dương bỗng nhiên ngơ ngác.

Đây là một cái rương không lớn làm bằng thiết, bề ngoài đã có chút rỉ sét nhưng mà bên trong được bọc bằng vải dầu nên không sao, ở giửa tấm vải có đặt một vật nhỏ màu xanh, thứ này cũng không xa lạ gì với hắn, đây là một lọ thuốc hít.

Nhưng mà đây không phải là thứ làm cho Lý Dương giật mình, Lý Dương sở dĩ ngẩn người là vì nguyên liệu để làm lọ thuốc hít này hắn rất quen thuộc, nó chính là Phỉ Thúy, hơn nữa còn là Phỉ Thúy chất lượng rất tốt, thứ này so với khối Băng Chủng Phỉ Thúy của hắn lần trước không kém chút nào.

Lọ thuốc hít bằng Phỉ Thúy này rất tốt, nó được giấu ở trong này rất lâu rồi nhưng vẫn không mất đi vẻ sáng chói của mình, bên ngoài nó còn có những đường vân màu xanh biếc hơn nữa trên thân lọ còn đính một viên Hồng Bảo Thạch, những thứ này không thứ nào là không biểu hiện sự tôn quý của mình.

Lý Dương đột nhiên lắc lắc đầu, hình ảnh lọ thuốc Phỉ Thúy lập tức biến mất, Lý Dương có thể khống chế năng lực đặc thù của mình nhưng mỗi lần như vậy đều không được vượt quá 4 phút, nếu như vượt qua thời gian này thì đầu Lý Dương sẽ bắt đầu đau, phải cần nghỉ ngơi mới có thể tiếp tục sử dụng năng lực này.

Hình ảnh biến mất cũng không làm cho Lý Dương để ý, khuôn mặt Lý Dương tràn ngập hưng phấn, giá trị của Phỉ Thúy hắn biết sơ qua, chỉ mới là nguyên thạch mà đã có giá như vậy thì cái lọ thuốc hít bằng Phỉ Thúy này có giá so với hai viên đá của hắn lần trước cộng lại còn cao hơn.

"Không ngờ trong nhà còn cất giữ một bảo bối như vậy, lần này tuyệt đối giàu to rồi!"

Lý Dương ngây ngô cười một tiếng, hắn hận không thể nhanh chóng chạy ra nói cho cha mẹ biết tin tức này nhưng mà lý trí nói cho hắn biết hắn không thể ngay lập tức lao ra được, nói ra thì đơn giản nhưng mà phải giải thích như thế nào đây? Năng lực đặc thù của hắn là một bí mật không thể cho bất cứ ai biết được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK