Mục lục
[Dịch] Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những việc này Đàm tổng đều biết cả, chính là vì biết nguyên nhân nên ông ta mới hối hận như vậy, nên khi đối mặt với Lý Dương lần nữa liền trưng ra bộ mặt tươi cười nịnh nọt.

Chẳng qua là Đàm tổng biết rằng những chuyện như thế này không cách nào có thể giải thích rõ ràng với Trịnh Khải Đạt được, còn có, ông ta cũng không biết Vương Giai Giai, hiện giờ vẫn đang nghi ngờ cái cô gái đi theo Lý Dương kia chính là con gái của Thị trưởng, nhưng cũng chưa dám khẳng định chắc chắn.

-Trịnh đổng, tôi chỉ có thể nói với anh đây chính là quyết định do chính Chủ tịch tự mình đưa ra, còn nguyên nhân cụ thể thì tôi khó có thể nói cho anh hiểu được.

Lưỡng lự một hồi, Đàm tổng mới chậm rãi mà giải thích, nguyên nhân cụ thể thì ông ta đương nhiên là phải biết rồi, nhưng mà nếu đem nguyên nhân này nói ra ngay tại đây, ông ta chắc chắn sẽ trở thành kẻ ngốc rồi.

-Tương đổng?

Trịnh Khải Đạt càng tỏ ra nghi ngờ hơn, Chủ tịch của Thiên Nhai đồ cổ thành hắn đã từng nghe nói tới, nhưng vẫn chưa gặp qua bao giờ, buổi bán đấu giá lần này Đàm tổng có thể quyết định toàn bộ, không có lí do gì lại phải quấy rầy đến vị Chủ tịch này.

Tư Mã Lâm thì ánh mắt lại hơi sáng hơn một chút, quay đầu lại nhìn thoáng qua Lý Dương.

Có thể khiến cho bọn họ nhượng bộ một phần lớn như vậy chắc chắn là phải có liên quan gì đó tới Lý Dương, mới có thể khiến cho vị Chủ tịch Tương kia nhìn trúng Lý Dương có ảnh hưởng rất lớn sau lưng Hà lão, thông qua phương pháp này đến giao hảo với Lý Dương, Tư Mã Lâm dù sao cũng đã sinh sống ở đây vài mươi năm rồi, đối với những chuyện như vầy thì đã hiểu rất sâu sắc.

Khi trước vào năm đó, năm mà cụ ông nhà mình còn đang đương chức, cũng có không ít người cố ý làm vậy cho hắn.

Tư Mã Lâm phân tích các khía cạnh, có điều là những điều hắn đang nghĩ chỉ đúng một nửa, việc Đàm tổng nhượng bộ chính xác là có liên quan đến Lý Dương, nhưng mà cùng với cha hắn thì lại chẳng có liên quan gì. Biết rằng cha của Lý Dương có quan hệ rất tốt với những chuyên gia hàng đầu và mấy vị cựu chiến binh, ít nhất là Đàm tổng cũng sẽ không nói ra rằng sau lưng Lý Dương lại có một thế lực lớn như vậy.

Nhượng bộ lần này nguyên nhân chính là do Vương Giai Giai, Tư Mã Lâm sẽ không nghĩ đến nguyên nhân chính là Vương Giai Giai.

Đàm tổng gật đầu với Trịnh Khải Đạt vói, mấy người khác trên mặt đều lộ rõ bộ dạng khó hiểu, bọn họ thấy rằng đàm phán rất thành công, đột nhiên đạt được quyền lợi rất nhiều, thật sự là làm cho người ta không nghĩ ra.

2% nghe thì thấy không nhiều lắm, nhưng đối với việc bán đấu giá mà nói thì đây quà thật là một con số không nhỏ, bán đấu giá xong nếu được khoảng hai trăm triệu, lệ phí 10%, con số này cũng đã phải được nhiều đến bốn trăm vạn rồi.

Huống chu lần bán đấu giá này tất cả chi phí người bán đều thu lại, sơ sơ cũng không chỉ 10%, con số cuối cùng có thể càng cao hơn.

Việc này chẳng khác nào Đàm tổng đem số tiền vốn mấy trăm vạn của bọn họ chắp tay mà dâng cho mình, khó trách mấy nhân viên tham gia đàm phán của bọn họ quả thật đều rất khó hiểu.

Nếu không phải lần này Chủ tịch đích thân ra mệnh lệnh, đoán chừng mấy người bọn họ sẽ có người trực tiếp đưa ra ý kiến bác bỏ việc này.

Nghe Đàm tổng giải thích xong, lại nhìn đến vẻ mặt cùa mấy người nhân viên đi cùng, Trịnh Khải Đạt hơi có chút do dự, lúc này thì hắn cũng không thể nghĩ nhiều được như Tư Mã Lâm.

- Tư Mã, Lý Dương, mọi người thấy thế nào?

Hội ý một chút, Trịnh Khải Đạt quay đầu hỏi Lý Dương và Tư Mã Lâm một câu, việc này rất cần phải có cả ba người bọn họ thống nhất mới quyết định được.

- Nếu như hợp đồng không có vần đề gì, tôi nghĩ rằng có thể ký được rồi

Tư Mã Lâm mở lời nói trước tiên, trong lòng hắn đã có suy nghĩ trước rồi, cứ đem hết công trạng mà đổ lên người Lý Dương, thì lúc này tự nhiên sẽ không có nhiều việc phải lo lắng như vậy.

Người còn lại là Lý Dương cũng gật gật đầu, cũng chẳng nói thêm lời nào, chuyện kinh doanh trước giờ vốn vẫn là do Trịnh Khải Đạt làm chủ.

- Đa tạ Đàm tổng đã quá rộng rãi, cũng kính nhờ ngài chuyển lời cảm ơn của chúng tôi đến cho Tương đổng, tôi nghĩ rằng lần hợp tác này của chúng ta sẽ rất là vui vẻ.

Hai người bọn họ đều ngỏ lời như vậy, Trịnh Khải Đạt cũng không còn do dự gì nữa, Trịnh Khải Đạt cũng là một người rất quyết đoán, một khi đã hạ quyết tâm rồi thì sẽ thực hiện ngay lập tức.

- Anh nói rất đúng, chắc chắn lần này chúng ta hợp tác sẽ rất vui vẻ.

Đàm tổng đứng lên, gắt gao bắt tay với Trịnh Khải Đạt, lại âm thầm nhìn sang phía Lý Dương, thoáng nhìn thấy vẻ mặt Lý Dương có ý cười mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

Tiến trình ký hợp đồng vô cùng suôn sẻ, chỉ cần vài phút đã có thể thống nhất xong hết thảy mọi việc, Lý Xán vui mừng nhận lấy hợp đồng mà Trịnh Khải Đạt đã ký đặt vào trong bao công văn.

Lần này quả thật đã có một cái bánh từ trên trời rơi xuống, 2%, tương đương với việc bọn họ đã kiếm được tới mấy trăm vạn, lần này bán đấu giá xong thì chắc chắn là mỗi người đều có thể lĩnh được một món tiền thưởng không tồi đâu.

Đối mặt với cái bánh này, bất kể là Trịnh Khải Đạt hay Tư Mã Lâm cũng chưa từng nghĩ là sẽ từ chối, tỉ lệ ba-bảy vốn không phải là hợp tác công bằng, bọn họ bức bách lắm mới phải bất đấc dĩ mà đồng ý, hiện giờ lại có cách thức hợp tác vô cùng tốt, chẳng có lí do gì mà phải cự tuyệt, bọn họ là ngưới làm kinh doanh, cũng chẳng phải là thánh nhân.

- Đàm tổng, về việc làm khách mời đặc biệt thì hãy để đến phần sau tháng giêng đi, gần đây tôi còn có một số việc, chờ đến lúc làm xong tôi sẽ trở lại.

Ký hợp đồng xong, bọn họ cũng ai đi đường nấy, lúc đi đến trước cửa chính Lý Dương chợt nói một câu, việc Đàm tổng yêu cầu làm khách mời đặc biệt mọi người đã sớm dẹp sang một bên, cơ bản là không nghĩ tới việc Lý Dương còn có thể nhắc tới lần nữa.

- Ồ, tốt quá, anh đã đồng ý làm khách mời, bất cứ lúc nào cũng đều có thể quay lại đây, tôi sẽ vì anh mà sắp xếp.

Đàm tổng lật đật trả lời, thái độ càng khiến cho Tư Mã Lâm khẳng định thêm suy nghĩ lúc trước của mình.

Sau khi hợp đồng đã được ký xong, buổi đấu giá cũng là chương trình được đặt lên hàng đầu, có thể chính thức bắt đầu tiến hành công việc.

Buổi trưa Lý Dương đột nhiên mời tất cả mọi người đi ăn hải sản, mọi người cũng không uống rượu, bởi vì buổi chiều bọn họ còn rất nhiều công việc bận rộn. Tìm kiếm khách sạn, chuẩn bị triển lãm thử, liên hệ với người mua vân vân, việc này xác định phải hoàn toàn làm tốt, không thể để cho có một chút sơ xuất.

Khi đi ăn cơm, Ngô Hiểu Lỵ cũng vẫn nhìn Vương Giai Giai, khiến cho Vương Giai Giai có chút tò mò, đồng thời cũng có cảm giác không được tự nhiên.

Vương Giai Giai luôn luôn nhìn Lý Dương, con gái tâm đều rất nhỏ, đặc biệt là về mặt tình cảm, Vương Giai Giai dường như đã nhận ra cái gì đó.

Điều này khiến cho Lý Dương có chút xấu hổ, cũng may là có Lý Xán và Liễu Tuấn thường hay kể những chuyện tiếu lâm, Trịnh Khải Đạt và Tư Mã Lâm cũng hùa theo, không khí trên bàn ăn trở nên sôi nổi hơn rất nhiều.

Sau khi ăn cơm trưa xong, mấy người Trịnh Khải Đạt đều tạm biệt Lý Dương ra về, chuyện công ty đi vào hoạt động cụ thể vốn không cần Lý Dương quan tâm đếm, hắn chỉ cần ngồi không mà chờ chia tiền lời thôi.

Thực ra sự xuất hiện của Lý Dương hôm nay đã là một sự giúp đỡ rất lớn cho công ty, đám người Trịnh Khải Đạt đều là người thông minh, thái độ của Đàm tông thay đổi rất lớn nguyên nhân chắc chắn không phải là do bọn họ, lí do duy nhất chỉ có thể là Lý Dương, lợi ích lần này giống như là Lý Dương vì bọn họ mà ra sức thực hiện.

Ngồi trên cờ đỏ chót, Lý Dương cuối cùng mới ngồi thở hổn hển

Quả thật là Ngô Hiểu Lỵ hiểu quá rõ tâm tư của Lý Dương, lúc trước ngay cả Lý Dương đã từng rất dao động, sau khi Khả Từ và Vương Giai Giai ở cùng một chỗ, suy nghĩ này mới dần dần phai nhạt đi, liền đem Ngô Hiểu Lỵ trở thành bạn thân khác phái.

- Lý Dương, anh hai em muốn gặp anh.

Vương Giai Giai nhẹ nhàng tựa vào lồng ngực Lý Dương, gần đây cô càng ngày càng thích dựa váo chỗ này trên người Lý Dương, việc này làm cho cô thực sự cảm thấy ấm áp và an toàn.

- Anh hai em?

Lý Dương hơi sửng sốt một chút, Vương Giai Giai có hai người anh, anh cả đã lập gia đình rồi, bình thường cũng ít khi về nhà, Nhị ca thì còn chưa đến ba mươi tuổi, cũng làm việc ở Bắc Kinh này, nhưng cũng không ở cùng một chỗ với cha mẹ.

Số lần Lý Dương đến nhà Vương Giai Giai cũng không nhiều lắm, cũng chỉ là biết họ qua ảnh chụp gia đình thôi, đối với hai người anh thì lại càng không có ấn tượng gì đặc biệt.

- Đúng vậy, hôm nay em có gọi điện thoại cho anh ấy, anh ấy liền nói là muốn gặp mặt anh.

Vương Giai Giai ngẩng đầu, nháy mắt nói. Chuyện của Ngô Hiểu Lỵ một chữ cô cũng chưa từng nhắc tới, mặc dù trong lòng cô rất nghi ngờ, nhưng cũng sẽ tuyệt đối không ở trước mặt Lý Dương biểu hiện ra chuyện gì, càng sẽ không chủ động nói ra những chuyện đó.

- Hôm nay em gọi điện thoại cho anh ấy à?

- Đúng vậy, nếu không thì anh thử nghĩ xem làm sao cái lão mập kia vì sao lại có thể thay đổi thái độ nhanh như vậy được.

Lông mày của Vương Giai Giai hơi rung rung, nét mặt có phần hơi đắc ý, hôm nay cô thấy rằng địa vị của Lý Dương trong buổi đàm phán rất yếu thế, thậm chí còn phải chấp nhận yêu cầu của bọn họ thì mới có thể cùng hợp tác được, bởi vậy cô mới nhanh chóng ra gọi điện thoại cho Nhị ca Vương Phong.

Vương Phong chỉ là cán bộ cấp phó, nhưng thân phận của anh ấy lại rất đặc biệt, chính là công tử của Thị trưởng Bắc Kinh Vương Toàn Minh, là thành viên của nhà họ Vương, chỉ riêng việc này đã có thể lợi hại hơn cái chức cán bộ cấp trưởng phòng nhiều rồi.

Lời nói của anh ấy thì ngay cả chủ tịch Tương kia cũng không dám có chút sơ suất, thậm chí ông ta còn vì Vương Phong đích thân gọi cho mình mà gật gù đắc ý, Vương Phong còn có một người bạn là Hà Kiệt, đây mới chính là thái tử thật sự của thành Bắc Kinh, là người mà không phải kẻ ăn chơi trác táng như Triệu Phi có thể so sánh được.

Nếu có thể dựa vào Vương Phong mà tạo dựng được mối quan hệ này, nhất định là Chủ tịch Tương sẽ có gặp hái rất to lớn.

- Là em à?

Lý Dương sửng sốt mở to hai mắt nhìn, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra được, hôm nay khiến cho Đàm tổng có thay đổi lớn như vậy chính là công lao của Vương Giai Giai, Lý Dương và Tư Mã Lâm giống nhau, cũng chưa từng nghĩ đến Vương Giai Giai.

- Lý Dương, có phải là anh không thích em làm như vậy đúng không? Nếu như anh không thích thì sau này em sẽ không bao giờ làm như vậy nữa.

Vương Giai Giai nhìn bộ dạng Lý Dương đang trừng mắt rất to, trái lại trên gương mặt lại lộ ra nét sợ hãi. Cô chợi nghĩ ra rằng đàn ông không ai muốn người con gái ở bên cạnh mình tỏ ra quá mạnh mẽ như vậy, như vậy sẽ làm tổn thương đến lòng tự trọng của họ.

Vương Giai Giai bắt đầu nghi ngờ rằng phải chăng mình có lòng tốt muốn giúp nhưng lại làm hỏng việc, làm cho Lý Dương cảm thấy lòng tự trọng của hắn bị tổn thương.

- Không có, anh rất vui mừng, cảm ơn em Giai Giai.

Bộ dạng của Vương Giai Giai làm cho Lý Dương cảm thấy có chút đau lòng, nhịn không được mà ôm cô, nhẹ giọng nói một câu.

Ngay từ đầu Lý Dương rất kinh ngạc không ngờ rằng Vương Giai Giai lại vì chuyện nhỏ như thế này mà làm phiền đến gia đình mình, mấy việc này Lý Dương thấy chỉ là việc nhỏ thôi, cơ bản là không cần làm phiền đến người trong nhà.

Việc khác thì không nói, Lý Dương chỉ cần gọi điện thoại nhờ Hà Kiệt một tiếng thì cũng có thể giải quyết được mọi chuyện.

Bất quá sau khi nhìn thấy vẻ mặt Vương Giai Giai lúc sau này, Lý Dương lập tức đã hiểu, đối với hắn chỉ là việc nhỏ nhưng với Vương Giai Giai lại là chuyện rất quan trọng, Vương Giai Giai không muốn mình gặp bất kỳ chuyện oan ức gì nên mới làm như vậy, chỉ cần là việc có liên quan tới hắn thì đối với Vương Giai Giai tuyệt đối không có việc gì gọi là việc nhỏ.

Việc ấy từ lần trước vào thời điểm khai trương công ty thì Vương Giai Giai đã thể hiện ra rồi.

Vào thời điểm khai trương, vì muốn cổ vũ Lý Dương, Vương Giai Giai thậm chí đã kéo cả cậu mình là Chủ tịch tỉnh về dự lễ khai trương, trước đó để thuyết phục được cậu, Vương Giai Giai quả thật là đã tốn không ít sức lực.

Sau khi cảm nhận được việc đó, trong lòng Lý Dương chợt dâng lên một nỗi xúc động khó tả, đồng thời cũng cảm thấy rằng mình vô cùng may mắn, có thể được lọt vào mắt xanh của một cô gái tốt như Vương Giai Giai, giống như lời nói của mẹ vậy, đây là phúc phận mà hắn tu luyện mấy đời mới có được.

:73: :73: Mọi người vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK