Mục lục
[Dịch] Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Năng lực đặc biệt của Lý Dương hiện giờ là 50x50, so với truớc là 10x10 đã gấp năm lần, hình ảnh lập thể biến thành lớn như vậy, hắn chưa thể thích ứng, dường như vốn đã như thế rồi.

Hình ảnh lập thể lớn như vậy là sau khi hắn nuốt viên kim cương kia, lần đầu tiên phát hiện mọi thay đổi, Lý Dương cũng phát hiện, mỗi lần sau khi nuốt kim cương, hình ảnh lập thể của hắn đều thay đổi nhất định.

Khống chế được hình ảnh lập thể, Lý Dương từ từ tiến hành thu nhỏ, phạm vi 50m không ngừng rộng ra phía ngoài, lúc vươn đến 250 m, thì cũng không vươn được nữa.

Chiều dài 250m, rộng 10m, đó là cực hạn của Lý Dương vươn ra, cũng có thể nói, hiện nay năng lực đặc biệt của hắn phạm vi quan sát đủ lớn, so với trước đây gấp hơn năm lần.

Đó chắc chắn là tin vui, nếu hiện nay Lý Dương đi tham gia giao dịch Phỉ Thúy Myamar, không đến một ngày hắn có thể đọc xong toàn bộ nguyên thạch, hơn nữa còn xem rất rõ ràng, chính xác từng khối nguyên thạch.

Lý Dương chậm dãi thả lỏng tinh thần của mình, rất nhanh, hắn lại phát hiện một thay đổi khác.

Thay đổi này ở trong cơ thể hắn.

Hắc tuyến rất nhỏ trong cánh tay trước kia, hiện nay đã to bằng ngón cái, còn mười đầu ngón tay còn nhỏ hơn, hiện nay cũng bằng khoảng hạt đậu, đều lớn hơn trước kia không ít.

Các hắc tuyến này đến giờ Lý Dương cũng không biết rốt cuộc có tác dụng gì.

Lý Dương đang nằm ở trên giường, ngắm hai mắt lại giả bộ nghỉ ngơi, Vương Giai Giai đang ở trong phòng ngủ sửa sang lại trang phục, thỉnh thoảng liếc hắn, Lý Dương không mở to mắt nhưng toàn bộ xung quanh đều không qua được hắn.

Bên dưới chăn, ngón tay Lý Dương đột nhiên giật giật.

Trước đó, hình ảnh lập thể hắn cũng có thể nhìn thấy hắc tuyến này, nhưng tuyến đen đều cố định tồn tại, Lý Dương chỉ có thể trông thấy, nhưng không cảm nhận được sự tồn tại của chúng.

Lần này lại khác, các hắc tuyến này khiến hắn có các cảm giác không giống nhau, trong cánh tay hắn đang có một luồng khí nóng từ từ chảy qua, luồng khí nóng này chính là trên các các sợi đen này.

Ngón trỏ của Lý Dương chậm chậm nhảy lên, luồng khí nóng trong cánh tay được hắn cố ý dẫn truyền, chầm chậm di chuyển lên đầu ngón trỏ.

Bất thình lình, Lý Dương mở mắt, trong mắt tràn đầy kinh hãi.

Trong hình ảnh lập thể, sợ đen kia từ ngón trỏ của hắn xông ra, tuy chỉ toát ra một chút,nhưng sự thay đổi này đã khiến hắn vô cùng giật mình, Lý Dương chưa từng nghĩ, trong cơ thể của hắn hắc tuyến không tên một ngày nào đó còn có thể nhảy ra ngoài

Giật mình, hắc tuyến lại lùi về trong ngón tay, luồng khí nóng trên cánh tay tựa hồ biến mất.

Tay từ trong chăn duỗi ra, Lý Dương nhìn chằm chằm vào ngón tay của mình, lúc sợi đen kia từ trong này toát ra, đầu ngón tay không có một chút cảm giác.

- Reng reng

Điện thoại trên người Lý Dương đột nhiên réo lên, tiếng chuông điện thoại cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn, Lý Dương lập tức lấy di động ra, lúc thấy số có chút sững sờ chút.

Điện thoại này là Hà lão gia gọi đến.

Bắc Kinh lúc này đã là buổi tối, Hà lão biết được vừa rồi thân thể Lý Dương không bình thường, cho nên đích thân gọi đến hỏi thăm tình hình, hỏi Lý Dương có phải bị ốm hay không ?

Lý Dương giải thích một lần ở trong điện thoại, nói rõ mình không sao, sau đó mới gác máy.

Trong lòng hắn còn vô cùng cảm động.

Hiện nay, Bắc Kinh bên đó khoảng 11:Pm, mùa đông có thói quen đi ngủ sớm, thời gian này nhất định ngủ ngon rồi, là có người đánh thức ông, mới có cuộc điện thoại này.

Lý Dương hiện nay đã rất hiểu tính cách của ông cụ rồi.

Nói cách khác, chỉ cần là chuyện của mình, bất kì lúc nào biết được tin tức gì đều báo cáo lại cho ông, nếu không người khác tuyệt đối không dám quấy rầy ông lúc này, càng không thể có cuộc điện thoại này.

Điểm này ngay cả Hà Kiệt cũng không so được với Lý Dương.

Thở dài, Lý Dương quẳng các suy nghĩ khác trong đầu sang một bên, ngồi dậy, cười ha ha nhìn Vương Giai Giai.

Cuộc điện này của ông cụ khiến Lý Dương rất cảm động, đồng thời cũng khiến hắn yên tâm mọi việc.

Hắc tuyến trở nên to, hơn nữa có thể chịu điều khiển rồi, Lý Dương hiện nay còn không rõ việc gì, nhưng lại có thể như thế nào, chỉ cần không ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của hắn là được, vấn đề hắc tuyến sau này hãy từ từ sờ đến.

Hơn nữa, theo kinh nghiệm của hắn, mỗi lần nuốt kim cương hắc tuyến đền có thay đổi, còn hình ảnh lập thể cũng theo đó thay đổi, mỗi lần biến hóa, đối với Lý Dương mà nói đều rất tốt, chưa bao giờ có ảnh hưởng xấu.

Lần này hắn nuốt Kim Kê Toản Thạch, dù là phẩm chất hay kích thước đêu tốt hơn nhiều so với những lần nuốt trước đó, có biến hóa cũng là phải rồi.

Hiểu được điều này, Lý Dương lại lạc quan lên, năng lực đặc biệt không mất đi là được, hình ảnh lập thể mở rộng khiến năng lực của Lý Dương càng tăng thêm rất nhiều, bằng với tăng cường của thực lực của hắn rồi, đó nhất định là chuyện tốt.

- Anh cười cái gì vậy?

Vương Giai Giai không hiểu gì nhìn Lý Dương, không kìm nổi hỏi một câu.

Dáng vẻ ngây ngô của Lý Dương lúc này quả thực khiến người ta rất tò mò.

Vừa nãy Hà lão gọi điện đến hỏi thăm, Vương Giai Giai cũng nghe thấy, nhưng không nghĩ nhiều như Lý Dương, xét đến thời gian Vương Giai Giai và ông cụ tiếp xúc quá ngắn, cũng không hiểu tính tình của ông cụ.

- Không có gì, dù sao hôm nay không có việc gì, chúng ta đi dạo phố được không ?

Lý Dương cười lớn một tiếng, Vương Giai Giai ngẩn người, còn lộ ra vẻ mặt vui mừng. Đối với người con gái mà nói, không có người nào không thích dạo phố, tính cách của Vương Giai Giai rất tốt, nhưng nói chung là con gái đều thích đi dạo phố.

Hơn nữa, Lý Dương rất ít khi chủ động đưa ra ý kiến dẫn cô đi dạo.

- Đừng nhìn nữa, gọi Lão Nhị, Lão Tứ, Lão Lục và Tiểu Tuấn chúng ta cùng đi!

Lý Dương bước xuống giường, đi giầy, kéo Vương Giai Giai đi.

- Đừng, đừng vội như vậy, đợi em thay quần áo đã!

Vương Giai Giai vội vàng tránh Lý Dương, lườm hắn. Hiện giờ cô mặc trang phục thường, lúc ra phố, con gái đều muốn đổi trang phục đẹp đẽ, Vương Giai Giai cũng không phải là ngoại lệ.

- Ha ha, được, anh đi trước thông báo cho bọn họ.

Lý Dương cười to, bước nhanh ra khỏi phòng ngủ gọi điện cho bọn Lý Xán. Hôm nay Lý Xán vốn không đi theo hắn, cùng với đám người Chu Văn đi chơi, bố trí ở trung tâm triển lãm căn bản không cần bọn họ.

Gọi điện thoại cho bọn họ, sau khi hẹn hò, lại đợi khoảng 20p, Vương Giai Giai mới khoác áo lông vũ màu đen bó sát người đi ra, tóc của cô cũng đặc biệt cột thành đuôi ngựa.

Nhìn Vương Giai Giai, Lý Dương có chút ngẩn người, khóe miệng từ từ hé ra.

Dáng vẻ của cô hiện giờ khiến cho Lý Dương nhớ đến cảnh lần đầu tiên hai người gặp mặt, đó là buổi tối bình yên đó, ngày hôm đó, Vương Giai Giai cũng trang điểm như vậy.

Sau đêm đó cuộc đời của Lý Dương hoàn toàn thay đổi.

- Nhìn đờ đẫn gì vậy?

Đi đến trước mặt Lý Dương, Vương Giai Giai hé miệng cười, dáng vẻ quyến rũ khiến cho Lý Dương ngây người thêm chút.

- Không, chúng ta đi thôi.

Lý Dương xấu hổ cười, hắn tất nhiên sẽ không nói ra, lần đầu tiên lúc mình thấy cô ấy, không kìm nổi đi sau cô, muốn làm quen cô.

Việc này nói ra, không chừng Vương Giai Giai sẽ cười hắn.

Đám người Lý Xán, Chu Văn đều ở trung tâm Thành phố, lúc Lý Dương đến còn bị Lý Xán trách một trận, Lý Dương đã đợi Vương Giai Giai 20 p, nhưng bọn họ lại đợi Lý Dương chừng một tiếng.

Cuối cùng vẫn là Lý Dương nhận lời mời cơm, vài anh em mới tha cho hắn.

Một đám người, trên đất khác quê người đi dạo, chạy náo nhiệt, mỗi người cười cũng đặc biệt vui vẻ.

Hôm nay Lý Dương vô cùng hào phóng, thẻ trong tay tiêu sài thoải mái, không những mua cho Vương Giai Giai một đống quần áo và đồ trang điểm, còn mua rất nhiều thứ cho đám người Lý Xán.

Hắn còn mua một đống quà lớn, người thân trong nhà rất nhiều, lần đầu tiên ra nước ngoài cũng dễ dàng, không tặng cho mọi người một chút quà cũng không phải, Hà lão, Hà Kiệt, người nhà ở Lật Thành, ai cũng có.

Kết quả cuối cùng chính là tất cả mọi người đều ôm gói lớn gói nhỏ, cuối cùng là Lâm Bá Văn điều một chiếc xe đến mới đem được hết mọi thứ về.

Buổi tối mọi người không ở khách sạn ăn cơm, đến thẳng nhà hàng Trung Quốc tốt nhất, món nào ngon càng thích hợp với khẩu vị của bọn họ.

Trên bàn cơm, Lý Dương còn gọi rất nhiều rượu, vừa thấy rượu đám người Lý Xán đều yên, Chu Văn và Lý Xán hiện nay đều biết tửu lượng của Lý Dương, cả bàn hợp lại cũng không thể qua hắn.

Đồ ăn đưa lên, Lâm Bá Văn liền ra ngoài nghe điện, một lát liền trở lại.

- Lý tiên sinh, bọn cướp vừa bị tóm rồi!

Lâm Bá Văn bất ngờ nói một câu, trên mặt có chút cảm thán.

Bọn cướp bị tóm, khai ra người chủ mưu đứng sau, lúc nghe thấy tên người chủ mưu, cảm giác đầu tiên của Lâm Bá Văn chính là không dám tin, sau đó liền nghĩ, người này thực sự có thể làm ra chuyện này.

- Phá được rồi, bảo bối có tìm lại được không?

Lý Xán vội vàng hỏi một câu, hôm nay bọn họ không đi trung tâm triển lãm, nhưng cũng nghe nói sáng nay có việc cướp bóc, đó là bản tin chính trong ngày hôm nay.

Lâm Bá Văn lắc đầu, nói:

- Vẫn chưa, nhưng người đứng sau chủ mưu là ai, chắc chắn các người không đoán được.

Người chủ mưu, Lý Dương lại nghĩ đến viên Kim Kê Toản Thạch kia đã bị mình nuốt, bảo bối trên người Tam Tỉnh Khang, người chủ mưu chắc chắn là y, khó trách Lâm Bá Văn bùi ngùi như vậy.

Không đợi mọi người hỏi, Lâm Bá Văn liền đem tin tức mà mình vừa biết được, chậm dãi nói ra.

Lần này Lâm Lang thật quyết tâm, nhất định phải tóm được mấy tên cướp này, thêm người trong ban tổ chức, chính phủ và các chính quyền địa phương, mọi người ra sức nỗ lực khiến cho hai thế giới sáng và tối đều bị khuấy động lên.

Lực lượng lớn mạnh như vậy vừa ra tay, toàn Thành phố chắc chỉ là con ruồi, chắc chắn cũng trốn không thoát sự truy đuổi điều tra của họ.

Lúc buổi chiều, Lâm Lang đã điều tra ra chân tướng, đã biết thân phận của bọn cướp, Tuy nhiên nhóm cướp này vẫn đang lẩn trốn, đến buổi tối mới tóm được mấy tên này.

Kẻ bị tóm, biết kết cục của mình nhanh chóng khai ra đồng bọn, sau khi biết được án cướp này là do Tam Tỉnh Khang chủ mưu đồng thời Tam Tỉnh Kết Y cũng tham dự, Thanh Mộc Vị Ương ngây người ra, ngay cả Lâm Lang cũng cảm thấy bất ngờ.

Sau đó Thanh Mộc Vị Ương lại cẩn thận nhớ lại mấy chỗ không đúng mấy hôm trước, cuối cùng xác định đó chính là âm mưu của Tam Tỉnh Khang.

Hôm qua đổi lái xe, Thanh Mộc Vị Ương có hỏi chút, nhưng bị Tam Tỉnh Khang cắt ngang, hơn nữa nói đều là người ở đây, sẽ không có vấn đề, lúc đó Thanh Mộc Vị Ương chưa để ý, hiện giờ mới nghĩ ra vấn đề trong đó.

Cha con Tam Tỉnh Khang cũng bị bắt giữ, tuy nhiên bảo bối lại không tìm được, Tam Tỉnh Khang nói đã bị mất rồi, lý do này thực không thể tin tưởng, Tam Tỉnh Khang lúc này chắc còn khổ sở.

Nghe xong tin tức Lâm Bá Văn mang đến, Lý Dương khẽ cười .

Vật báu của Thanh Mộc Vị Ương chắc chắn không tìm thấy, viên kim cương đó sớm đã biến thành hắc tuyến trong cơ thể hắn rồi, Lý Dương có thể nuốt được kim cương, nhưng không có năng lực nôn ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK