Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 987

“Dạ.” Tô Nghiên Nghiên vốn tưởng rằng Nguyễn Hạo Thần tới đây tìm mình, cho nên lúc nghe Lưu Vũ hỏi thế, rất tự nhiên đáp lại một câu, trong lòng cô ta quả thật nghĩ như vậy.

“Chị, chị nói thật à, chị theo được cậu ba Nguyễn từ lúc nào vậy hả?” Tô Chí Long nghe Tô Nghiên Nghiên trả lời mẹ vậy, ánh mắt cũng lập tức sáng rỡ.

“Nói vậy thì Nguyễn Hạo Thần đến đây giúp chúng ta ư? Đã như vậy, chúng ta sẽ không phải lo lắng Tô thị bị rơi vào tay của con nhỏ đáng chết Tô Khiết kia nữa.” Tô Trung Dung cũng bắt đầu mơ mộng hão huyền.

“Xí, nếu cậu ba Nguyễn kết hôn với Nghiên Nghiên nhà mình thì cái Tô thị rách nát này có đáng là gì?” Lưu Vũ trừng mắt nhìn Tô Trung Dung.

“Nghiên Nghiên, nếu cậu ba Nguyễn đã tới gặp con, vậy con còn ngẩn người ở đây làm gì? Mau qua chào hỏi cậu ba Nguyễn đi.”

Lưu Vũ thấy Tô Nghiên Nghiên vẫn còn sững sờ, khẽ đẩy cô ta một cái.

“Được.” Tô Nghiên Nghiên vui sướng đáp ứng nhanh chóng, đi thẳng về phía Nguyễn Hạo Thần.

“Cậu ba Nguyễn, không ngờ anh đến dự bữa cơm gia đình nhà em.” Tô Nghiên Nghiên trực tiếp đi tới trước mặt Nguyễn Hạo Thần, ngước đôi mắt xinh đẹp nhìn anh, giọng nói dịu dàng như nước rỉ rả.

Lời nói này của Tô Nghiên Nghiên cũng khá là thông minh, cô ta cố ý dùng lời nói của Nguyễn Hạo Thần để nhấn mạnh về bữa cơm gia đình, rõ ràng là có ý gì đó.

Nguyễn Hạo Thần đúng là một người sắc sảo, làm sao có thể không hiểu Tô Nghiên Nghiên đang nói gì, anh quả thật muốn đến dùng cơm với nhà họ Tô.

Nhưng người có thể cho anh đến dự bữa cơm gia đình của nhà họ Tô lúc này vẫn ngôi yên ở đó, lại còn không có ý đến chào hỏi, khiến anh đặc biệt phiền muộn.

Rõ ràng, Tô Khiết đã hạ quyết tâm giả vờ như không quen biết anh, giả vờ không liên quan gì đến anh ta.

Cô thực sự được lắm. tải áp Hola đọc tiếp để ủng hộ chúng mình lên chương nhé.

Lúc này, Nguyễn Hạo Thần thật sự muốn xông thẳng đến chỗ cô mà cắn cô một cái thật mạnh.

Thực ra ông cụ Tô vẫn không hiểu hành động của Nguyễn Hạo Thần, khi nhìn thấy Tô Nghiên Nghiên đi tới trước mặt Nguyễn Hạo Thần, Nguyễn Hạo Thần cũng không phản bác lại lời của Tô Nghiên Nghiên, nhưng sắc mặt của anh lại có hơi không ổn lắm.

Hơn nữa, ông phát hiện Nguyễn Hạo Thần nhìn Khiết Khiết mấy lần, ánh mắt rõ ràng có chút tàn nhẫn, nhìn cũng đủ khiến người khác cảm thấy sợ hãi.

Ông cụ Tô nghĩ không biết liệu có phải Khiết Khiết đã đắc tội gì với Nguyễn Hạo Thần không?

“Tổng giám đốc Nguyễn, mời cậu qua đây ngồi.” Thấy Nguyễn Hạo Thần đứng đó, không hê đếm xỉa gì đến lời Tô Nghiên Nghiên, ông cụ Tô đứng dậy mời anh ngồi.

Dù gì thì Nguyễn Hạo Thần cũng đã vào nhà rồi, không mời thì không được lịch sự cho lắm.

Tô Khiết vẫn ngồi yên trước bàn, rũ mắt không nhìn, rặt một vẻ chuyện này hoàn toàn không liên quan đến cô vậy.

Nguyễn Hạo Thần có chút tức giận, trực tiếp đi tới ngồi bên cạnh Tô Khiết.

Lưu Vũ và những người khác hơi sững sờ khi thấy hành động của Nguyễn Hạo Thần, không hiểu ý của cậu ba Nguyễn là gì.

Tô Nghiên Nghiên cũng ngơ ngác, nhưng nghĩ đến việc Nguyễn Hạo Thần không từ chối mình, cô ta không khỏi cảm thấy vui mừng, cũng theo sát anh đi qua, ngồi bên cạnh Nguyễn Hạo Thần.

Nguyễn Hạo Thần khẽ cau mày, có điều anh cũng không nói gì.

Tô Nghiên Nghiên trong lòng càng thêm vui.

Lưu Vũ không khỏi cười khổ khi thấy tình cảnh này, xem ra có nội tình gì rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK