Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1788

Thư ký Lưu cực kỳ nghi ngờ, lúc nãy chủ tịch nhà anh hoàn toàn không nghe thấy mọi người đang nói gì, mặc dù thân xác chủ tịch đang ở đây, nhưng tâm hồn không biết đã bay đi đâu rồi.

Cậu ba Nguyễn nghe thấy tiếng thư ký Lưu gọi thì ngồi thẳng dậy, hai mắt nhanh chóng lướt qua những người đang có mặt trong phòng họp, mấy người vốn đang tranh cãi bỗng im bặt.

“Tan họp.” Cậu ba Nguyễn bỗng cảm thấy không muốn họp nữa, bắt đầu từ hôm qua, anh gần như không còn hứng thú chuyện gì cả, giờ chuyện trong công ty cũng làm anh cảm thấy hơi phiền chán.

Trong phòng họp mọi người đều hoàn toàn ngơ ngác, tan họp? Vậy là tan họp rồi sao?

Thư ký Lưu ngẩn người, tan họp xong chủ tịch sẽ quay về văn phòng, vậy thì…

Từ khi bắt đầu đến giờ, tổng giám đốc không nói câu nào, tất cả vấn đề đều chưa được giải quyết, vẫn chưa đưa ra quyết sách nào, tổng giám đốc đã bảo tan họp rồi sao?

Tình hình gì đây?

Thư ký Lưu hoảng sợ, người khác không hiểu tình hình của tổng giám đốc, anh lại hiểu rất rõ, tổng giám đốc chắc chắn còn đang buồn vì chuyện đó, tổng giám đốc vẫn chưa tỉnh táo lại từ trong đả kích đó.

Trong ánh mắt nghệch ra của mọi người, cậu ba Nguyễn đứng dậy, ra văn phòng.

Thư ký Lưu hoàn hồn rồi nhanh chóng sửa soạn lại hồ sơ, anh dọn dẹp tất cả hồ sơ lại cẩn thận, sau đó đã thấy tổng giám đốc của anh đã đi mất, không thấy bóng dáng đâu nữa.

Thư ký Lưu nhịn không được giật giật khóe môi, tốc độ của tổng giám đốc nhanh thật.

Mà ngay sau đó, thư ký Lưu đột nhiên nhớ ra, công chúa còn đang chờ tổng giám đốc trong văn phòng đó, anh còn chưa có cơ hội nói chuyện này cho tổng giám đốc biết nữa. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Thư ký Lưu liên tục cầm hồ sơ chạy ra ngoài, thư ký Lưu cảm thấy anh nên nói chuyện tiểu công chúa cho tổng giám đốc biết trước.

Trong phòng họp, những người còn lại đều ngơ ngác.

“Tình hình gì thế này? Sao tổng giám đốc đi mất rồi? Mấy chuyện chúng ta bàn bạc lúc nãy có được xét duyệt không?”

“Tổng giám đốc không nói tiếng nào, sao mà được thông qua được chứ?”

“Tổng giám đốc đang giận hả? Tại lúc nãy chúng ta cãi nhau…” Khi người nọ nhắc đến chuyện này, nhịn không được run lên: “Tiêu, tiêu đời, lúc nãy tôi cãi hăng nhất, lần này chết chắc rồi.”

“Tôi lại thấy hình như lúc nãy tổng giám đốc đang ngẩn người, cứ như là không nghe chúng ta nói gì cả.”

“Anh nói cái gì? Anh nói tổng giám đốc ngẩn người trong cuộc họp? Không nghe chúng ta đang nói gì? Não anh bị úng nước hả?”

“Từ trước đến giờ tổng giám đốc luôn rất nghiêm khắc, chuyện anh nói không thể nào xảy ra được.”

“Vậy tiếp theo phải làm gì đây? Tổng giám đốc không lên tiếng, dự án không được xét duyệt, chuyện này giải quyết kiểu gì?”

“Rốt cuộc thì tổng giám đốc có ý gì chứ? Nếu không kêu ai đó đi hỏi đi ha?”

Sau đó mọi người đều im lặng…

Trong cuộc họp tổng giám đốc đã tức giận bỏ đi, ai dám đi hỏi vào lúc này chứ? Vậy chẳng phải là tự đâm đầu vào họng súng sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK