Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1113

Bình thường có vào hay không vào thì cũng chẳng có vấn đề gì, nhưng bây giờ vợ anh đang ở trong đó, anh không vào mà được à?

“Cậu ba Nguyễn, phiền cậu đợi một lúc.” Người đó chắn trước mặt cậu ba Nguyễn, khi nãy quản gia đã dặn dò rồi, không cho cậu ba Nguyễn vào, nói đây là ý của bà cụ.

Ai nấy cũng biết trong nhà họ Đường, mọi thứ đều phải nghe theo lệnh của bà cụ kia chứ.

Cậu ba Nguyễn nghiêng đầu sang lạnh lùng nhìn anh ta, anh đanh giọng mà nói: “Tránh ra.”

“Cậu ba Nguyễn, chúng tôi chỉ là người hầu thôi, xin anh đừng làm khó chúng tôi, đây là mệnh lệnh của bà chủ, chúng tôi cũng đâu có cách nào.”

“Lệnh của bà cụ à?” Nguyễn Hạo Thần nhíu mày lại, bà cụ sai người cản anh hả? Tại sao chứ?

Trước giờ bà cụ vẫn rất thích anh kia mà? Trước giờ vẫn luôn đối xử tốt với anh? Tại sao bây giờ lại không cho anh vào trong?

“Dạ, đúng là mệnh lệnh của bà chủ, chứ bằng khônng chúng tôi nào dám cản đường anh.” Người hầu vội vàng giải thích.

“Tại sao?” Cậu ba Nguyễn tin lời anh ta nói, nhưng cậu ba Nguyễn không hiểu vì sao lại như thế?

“Tôi cũng không rõ nữa, nhưng quản gia đã đi hỏi ý của bà cụ rồi, nên xin cậu ba Nguyễn đợi một lát.”

Nguyễn Hạo Thần khẽ híp mắt lại, bình thường anh vào nhà họ Đường chẳng bao giờ bị cản lại, thế mà hôm nay tổ chức tiệc như thế lại không cho anh vào?

Chuyện này kỳ quái thật!

“Bà nội, bà cần gì phải giận dữ kia chứ, bà cản cậu ta ở bên ngoài thì lại khiến cho nhà họ Đường chúng ta trông có vẻ nhỏ nhen, giống như chúng ta thẹn quá thành giận, Tô Khiết không buông bỏ được vậy.” Đường Lăng biết bà cụ không lên tiếng thì chuyện này phiền phức rồi, cho dù có thế nào thì cũng cho Nguyễn Hạo Thần vào trước đã.

“Tô Khiết, cháu nói đi?” Bà cụ Đường quay sang nhìn Tô Khiết.

“Cháu cảm thấy anh cả nói đúng.” Tô Khiết hơi mím môi, thật ra cô cảm thấy không cho Nguyễn Hạo Thần vào đây thì kỳ quá, cho dù là với nhà họ Đường hay là Nguyễn Hạo Thần.

Dù có thế nào cũng không đến mức cản Nguyễn Hạo Thần ở bên ngoài.

Hơn nữa Nguyễn Hạo Thần thân thiết với ai, yêu ai cũng là tự do của anh, không có lý do gì cản anh ở bên ngoài vì chuyện này cả.

“Được rồi, nghe lời Tô Khiết đi vậy, để cho cậu ta vào.” Bà cụ Đường gật đầu, xem như đồng ý rồi lại bổ sung thêm một câu: “Kêu cậu ta vào tìm cô Cổ của cậu ta đi.”

Khóe môi Đường Lăng giật giật, Nguyễn Hạo Thần đến tìm cô chiêu của nhà họ Cổ à? Có quỷ mới tin đấy.

Đợi đến khi Nguyễn Hạo Thần vào đây, cô chiêu của nhà họ Cổ sẽ bị vả mặt mất.

“Dạ, dạ, tôi lập tức đi ngay.” Rõ ràng quản gia thở phào nhẹ nhõm, ông ta nhanh chóng chạy ra ngoài.

“Tô Khiết, đến đây với bà nào. Để bà giới thiệu cháu của ông Lý cho cháu, còn cho cháu làm quen với con trai của chú Hạ nữa.” Ánh mắt bà cụ Đường hơi thay đổi, rồi sau đó bà ấy kéo Tô Khiết đi về phía mấy thanh niên đang tụ tập.

Khóe môi Đường Lăng co rút, bà nội muốn gây chuyện hả? Hơn nữa còn muốn gây ra chuyện lớn.

“Thấm Nhi, qua đây, cháu qua đây.” Ông cụ Lý vừa nhìn thấy Tô Khiết đã đứng dậy chào hỏi, ông gọi Tô Khiết đến bên cạnh mình.

“Nhiên, đây là Thấm Nhi, cháu còn không mau chào hỏi đi.” Ông cụ Lý chỉ mong có thể kéo cháu trai của mình ra trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK