Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1265

“Mấy hôm trước tôi gọi điện thoại cho nó đã nói qua việc này, nó không nói gì, nhưng tình hình hiện tại không thể tùy ý nó được, tôi cho người đi đón nó.” Ông cụ Nguyễn rõ ràng muốn dùng sức mạnh, cho dù đối với ai thì ông cụ Nguyễn cũng làm như thế.

Đối với cháu trai hay là con trai cũng như vậy.

“Bạc Vệ đã hai năm không về nhà.” Trên mặt bà cụ Nguyễn mang theo sự nặng nề: “Sau khi nó bị thương thì tính cách trở nên quái gở, càng không muốn ở chung với chúng ta, tôi đã khuyên nó về nhà rất nhiều lần nhưng nó không đồng ý.”

“Chuyện lần này liên quan đến chuyện lớn cả đời Hạo Thần, nó không thể không quan tâm.” Ông cụ Nguyễn híp mắt lại: “Nhưng cho dù nó trở về thì chưa chắc Hạo Thần sẽ nghe lời nó, với thái độ của Hạo Thần thì cho dù Bạc Vệ không cho nó cưới Tô Khiết, nó cũng sẽ không đồng ý.”

“Đương nhiên tôi biết chuyện này, nó sẽ không nghe lời ai trong chuyện này.” Bà cụ Nguyễn thở dài, trong con ngươi càng thêm kiên định: “Nhưng Bạc Vệ trở về, Hạo Thần chắc chắn sẽ về nhà. Chỉ cần Hạo Thần về nhà, việc này càng dễ làm, tôi có cách làm cho nó và Tô Khiết chia tay.”

“Có vẻ bà đã lên kế hoạch xong xuôi?” Ông cụ Nguyễn nhìn bà ta, đôi mắt sáng lên.

“Ừ.” Bà cụ Nguyễn hơi gật đầu, tuy rằng trong lòng còn có chút mâu thuẫn, nhưng bà ta biết phải làm như vậy, không được do dự, bà ta làm tất cả chỉ muốn tốt cho Hạo Thần, sau này Hạo Thần sẽ hiểu.

“Được, tôi lập tức cho người đón Bạc Vệ về nhà.” Ông cụ Nguyễn cũng không có vội hỏi kế hoạch của bà cụ Nguyễn, ông cụ Nguyễn lập tức gọi điện thoại nói người bên kia nhanh chóng đưa Nguyễn Bạc Vệ trở về.

“Ông gọi cho Hạo Thần nói tối nay nó về nhà đi.” Bà cụ Nguyễn hơi híp mắt, có một số việc nếu đã quyết định thì không thể do dự, bà ta phải làm như vậy.

Ông cụ Nguyễn nhìn bà ta một cái, sau đó gọi cho Nguyễn Hạo Thần điện thoại vang lên mấy tiếng, Nguyễn Hạo Thần mới nghe điện thoại.

“Ba cháu về nhà, tối nay cháu về nhà một chuyến.” Ông cụ Nguyễn không đợi Nguyễn Hạo Thần lên tiếng đã ra lệnh, sau đó cũng không cho Nguyễn Hạo Thần cơ hội từ chối đã cúp điện thoại.

Nguyễn Hạo Thần nhìn điện thoại bị ngắt kết nối thì sắc mặt lập tức trầm xuống, khóe môi lộ ra nụ cười lạnh.

Ba anh về nhà? Đúng là chuyện hiếm lạ!!

Năm đó, sau khi mẹ anh rời khỏi nhà họ Nguyễn thì ba anh gần như không quan tâm anh, sau đó ông cụ Nguyễn đón Nguyễn Tầm Trung trở về.

Nhưng ba anh cũng không quan tâm đến Nguyễn Tầm Trung.

Ba anh không quan tâm bọn họ, cũng không quan tâm chuyện công ty, không quan tâm mọi chuyện nhà họ Nguyễn.

Anh không biết ba mình quan tâm cái gì? Để ý cái gì?

Ba thường xuyên ở trong thư phòng cả ngày, không có ai biết ông ta đang làm cái gì.

Tuy rằng mỗi ngày ba ở nhà nhưng anh hiếm khi thấy mặt ông ta, lúc gặp mặt cũng sẽ không nói chuyện, sau khi mẹ rời đi thì có lẽ anh và ba mình nói chuyện với nhau đếm trên đầu ngón tay.

Hơn hai năm trước, ba anh xảy ra tai nạn xe, hai chân tàn phế, từ đó ngày càng quái gở, lúc ấy ba từ chối gặp bất cứ ai, không cho bất kỳ ai tới gần.

Sau đó Kim Ngọc Ngân vào nhà họ Nguyễn, phụ trách chăm sóc Nguyễn Bạc Vệ.

Khi đó Nguyễn Bạc Vệ từ chối người nhà họ Nguyễn nhưng lại không từ chối Kim Ngọc Ngân chăm sóc, nhưng mấy tháng sau, Nguyễn Bạc Vệ lại kiên trì chuyển đến viện điều dưỡng, từ đó về sau không quay về nhà họ Nguyễn.

Anh đã từng đến viện điều dưỡng thăm hỏi, nhưng ba từ chối gặp mặt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK