Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1515

Liệu có phải lúc trước mẹ cô làm giám định DNA có sai hay không, dù sao kỹ thuật của hai mươi năm trước cũng không hoàn thiện, tiên tiến như bây giờ.

Mà khi cô về nhà họ Tô, Nguyễn Bạc Vệ đã trực tiếp đổi máu của cô thành của Tô Nghiên Nghiên.

Tô Khiết quyết định tự mình làm lại một lần.

Tô Khiết đi vào phòng bệnh, đi xem tình huống của ông cụ Tô, ông cụ Tô vẫn chưa tỉnh, nhưng cũng không có tình huống đột ngột xảy ra nào, tổng thể mà nói thì tình huống vẫn ổn định.

Hai ngày nay bệnh viện vẫn luôn làm đủ loại kiểm tra cho ông cụ Tô, thời điểm buổi sáng rút máu, Tô Khiết nói với y tá muốn một chút máu, sau đó mới rời khỏi bệnh viện.

Tô Khiết đem máu mang cho Đường Lăng, để Đường Lăng giúp cô giám định một chút.

“Khiết Khiết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Đường Lăng nhìn cô, hơi nghi ngờ một chút, lúc thì cô muốn làm báo cáo giám định DNA với Nguyễn Bạc Vệ, lúc này lại cầm máu của ai không biết đến để làm giám định, đến cùng thì tình hình như thế nào?

“Lúc trước em muốn làm giám định DNA với Nguyễn Bạc Vệ, là bởi vì ông ta nói với em, Tô Trung Phương không phải ba em, ông ta nói, có thể ông ta là ba của em…” Lần này, Tô Khiết cũng không tiếp tục giấu Đường Lăng, chỉ cần cô không phải là con gái của Nguyễn Bạc Vệ, thì những chuyện khác cũng không cần phải giấu diếm.

“Cái gì? Em nói cái gì? Nguyễn Bạc Vệ nói em là con gái của ông ta? Ông ta bị điên rồi? Em và Nguyễn Hạo Thần cũng đã kết hôn, hơn nữa còn có hai đứa bé, ông ta chính là nói lung tung.” Đường Lăng từ trước đến nay luôn bình tĩnh, nghe được lời của Tô Khiết vậy mà lại trực tiếp giật mình, trực tiếp không nhịn được phải gầm nhẹ.

Tô Khiết nhìn thấy phản ứng ở Đường Lăng, lại nhớ đến phản ứng của Nguyễn Bạc Vệ lúc trước, trong lòng nhịn không được cười lạnh, Nguyễn Bạc Vệ chỉ nghĩ đến mình, ông ta thậm chí còn không nghĩ đến chuyện của cô và Nguyễn Hạo Thần.

Nhưng phản ứng đầu tiên của Đường Lăng chính là nghĩ đến cảm nhận của cô và Nguyễn Hạo Thần.

“Kết quả đã chứng minh, ông ta quả thật nói lung tung, đây là máu của ông nội Tô, anh giúp em giám định một chút, em cảm thấy có thể mẹ em năm đó đã làm sai rồi.” Tô Khiết hi vọng năm đó là mẹ cô làm sai, cô cũng hi vọng ba của cô chính là Tô Trung Phương.

“Được.” Đường Lăng cũng không hỏi nhiều, có một số việc sợ chỉ có Tô Khiết mới hiểu rõ.

Lúc Tô Khiết trở về nhà họ Đường, hai bé con đang chơi đùa ở ngay trong phòng khách.

Bình thường Đường Minh Hạo sẽ rất ít khi chơi những trò chơi mà nó thấy ngây thơ ở trong phòng khách, nhưng hôm nay, thằng nhóc lại cùng em gái chơi mấy giờ liền ở phòng khách.

Nhìn thấy Tô Khiết đi vào phòng khách, Đường Minh Hạo nhanh chóng ngẩng đầu lên, nhìn qua, rất rõ ràng, nhóc đang đợi Tô Khiết.

“Mẹ, mẹ về rồi.” Đường Vũ Kỳ nhìn thấy Tô Khiết, nhanh chóng chạy đến: “Mẹ, hôm qua mẹ đi đâu mà ban đêm không trở về vậy, là ba không cho mẹ về sao?”

Biểu cảm của Đường Vũ Kỳ rất ngây thơ, nhưng Tô Khiết lại có chút không tự nhiên.

Mặt của Tô Khiết hơi nóng lên, hôm qua quả thật cô đã quá điên cuồng rồi, nhóc con nói một đêm đều quá hàm súc rồi, thời gian này của cô cộng lại phải một ngày một đêm.

Đường Minh Hạo chỉ nhìn qua Tô Khiết, không nói gì cả, nhưng có vẻ nhóc con Đường Minh Hạo không quá vui vẻ.

“Khiết Khiết, ngài Viên gọi điện thoại cho con không?” Phạm My nhìn thấy cô trở về, trên gương mặt có vài phần ý vị thâm sâu, nhưng, ngược lại bà nói chuyện lại rất đứng đắn.

“Dạ?” Tô Khiết sửng sốt: “Ngài Viên nào ạ?”

Cô không nhớ rằng có có quen biết với ngài Viên nào cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK