Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1034

Trước giờ Đường Vân Thành luôn làm việc nghiêm túc, ngay cả Phạm My cũng không thể tùy ý đi vào văn phòng của ông.

“Chuyện của đàn ông bọn họ thì cứ để họ tự giải quyết đi, cháu đừng gấp gáp quá, cũng đừng để mình phải mệt mỏi.” Phạm My cảm thấy nhiều người đàn ông như vậy cũng không phá được vụ án, nên họ không được gây khó dễ với một cô gái, nói cách khác, bà cũng không ôm hy vọng gì về chuyện Tô Khiết có thể phá được vụ án này.

“Vâng, cháu cũng không gấp gáp, cháu cảm thấy hơi mệt, nên về phòng nghỉ ngơi một chút.” Nghe Phạm My nói vậy, trong lòng Tô Khiết hơi ấm áp, cô biết Phạm My thật lòng quan tâm cô.

“À, được, vậy cháu ăn hết trái cây này rồi nghỉ ngơi đi, bác không làm phiền cháu nữa.” Phạm My nghe cô nói vậy thì vội vàng đứng dậy, rồi rời đi.

Sau đó Tô Khiết luôn ở trong phòng ngủ thẳng đến bữa tối, đến giờ ăn tối Phạm My tới gọi cô ra ngoài ăn cơm, nhưng cô không ra.

Tô Khiết ngủ thẳng đến mười một giờ trưa hôm sau, lúc cô ra khỏi phòng, vẫn còn mang dáng vẻ mới ngủ dậy.

Đúng lúc này, Đường Vân Thành lại quay về, nhìn thấy dáng vẻ này của cô thì khẽ nhíu mày.

“Thúy Nhi, cháu dậy rồi à, sáng giờ cháu vẫn chưa ăn gì, chắc chắn đã đói rồi đúng không, để bác đi nấu gì cho cháu ăn.” Lúc này, Phạm My đang ở trong phòng bếp, nên chỉ nhìn thấy Tô Khiết đi ra khỏi phòng, chứ không nhìn thấy Đường Vân Thành vừa bước vào nhà.

Đường Vân Thành nghe Phạm My nói vậy thì càng nhíu mày hơn, ông ngước mắt lên nhìn Tô Khiết, cô ngủ từ tối qua đến giờ ư? Ngay cả bữa sáng cũng không ăn?

Nhưng Đường Vân Thành không hề nói gì.

“Ông cũng về rồi à, vậy chúng ta cùng ngồi ăn đi.” Lúc này Phạm My mới nhìn thấy Đường Vân Thành, nên vội vàng bưng thức ăn ra khỏi phòng bếp.

Tô Khiết ăn no rồi thì đứng dậy, vươn tay nói: “Lúc nãy cháu ăn nhiều quá nên muốn ra ngoài đi dạo một lát.”

“Được, được, vậy cháu đi đi, đúng rồi, cháu vẫn chưa quen với nơi này, có cần bác đi cùng cháu không?” Phạm My hoàn toàn không có ý kiến gì với Tô Khiết, có thể nói là nói sao nghe vậy.

“Không cần đâu bác, cháu tự đi dạo quanh đây cũng được.” Tô Khiết định ra ngoài xem xét tình hình, tất nhiên Phạm My đi theo sẽ gây bất tiện cho cô rồi.

Tô Khiết đi ra ngoài, nhìn có vẻ như chỉ đi dạo loanh quanh, không có mục đích gì, như thể rất tò mò quan sát xung quanh.

Sau đó Tô Khiết nhìn thấy một người phụ nữ đi về phía mình.

“Cô là khách nhà họ Đường à?” Người phụ nữ đó đi tới trước mặt Tô Khiết rồi ngừng lại, giọng điệu rất khách khí, trên mặt còn mang theo ý cười, nhưng cô có thể nhìn ra chút đố kỵ và hung ác trong mắt cô ta.

Tô Khiết khẽ nhướng mày, có lẽ người phụ nữ này là người nhà họ Cố, nhưng tại sao cô ta lại đố kỵ, hung ác chứ?

Tô Khiết biết, bên ngoài đang đồn đại cô là bạn gái Đường Lăng, nên chắc hẳn người phụ nữ thích anh ấy.

“Ừm, tôi là bạn gái Đường Lăng.” Mắt Tô Khiết hơi lóe lên, rồi cố ý nói.

Giờ Tô Khiết đang đeo kính râm, còn bịt khẩu trang, nên Cố Nam không nhìn thấy rõ mặt Tô Khiết, cũng không nhìn thấy cảm xúc trên mặt cô.

Cố Nam nghe Tô Khiết nói vậy thì nụ cười miễn cưỡng lúc nãy nhất thời biến mất, ánh mắt càng trở nên hung ác, thậm chí còn âm thầm siết chặt nắm đấm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK