Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1737

“Một…” Nhưng Đường Lăng lại đã bắt đầu tính giờ rồi, anh ta không muốn cho cô quá nhiều thời gian suy nghĩ.

Lâm Bối tức đến mức sắp ói máu, đường cong trước mắt càng lúc càng rõ ràng.

Lúc này, Đường Lăng đứng ở trước mặt cô, khoảng cách giữa bọn họ không quá một mét, anh ta có thể nhìn rõ mọi thứ của cô.

Tuy cô lúc này mặc đồ ngủ, nhưng vẫn không che đậy được dáng người tuyệt đẹp của cô.

Có một loại dụ dỗ khiến người ta không nhịn được mà muốn phạm tội.

Không, phạm tội gì chứ?

Cô là người phụ nữ của anh ta, anh ta hoàn toàn có thể quang minh chính đại ôm ấp, tuyệt đối không phải phạm tội.

Lúc này, mắt của Đường Lăng rõ ràng trở nên u tối, khóe môi của anh ta cũng hơi nhếch lên, anh ta đột nhiên cảm thấy cổ họng có hơi khô, khô đến mức anh ta cảm thấy khó chịu, khiến anh muốn thưởng thức sự ngọt ngào của ai đó.

“Hai…” Đường Lăng lần nữa nhả ra một con số, lúc này trong giọng nói của anh ta rõ ràng nhiều thêm vài phần trầm khàn, sự trầm khàn khiến người ta thấp thỏm trong lòng.

Lâm Bối nhìn anh ta, cắn chặt răng, ánh mắt mang theo tia lửa, cô không có nhúc nhích, nhưng thần sắc đó lại có vài phần giãy giụa.

“Ba…” Đường Lăng là người giao xảo đến cỡ nào, tự nhiên nhìn ra sự giãy giụa của cô lúc này, khóe môi của anh ta không nhịn được mà cong lên.

Lâm Bối nghe thấy anh ta đếm đến ba, cơ thể rõ ràng cứng nhắc, nhìn thấy tư thái không có thương lượng đó của anh ta, Lâm Bối biết anh ta không phải đang nói đùa, cô cũng biết Đường Lăng chuyện gì cũng làm ra được.

Cho nên, cô văn bản không có sự lựa chọn nào khác.

Lẽ nào thật sự muốn cô đi hôn anh ta? Khoảnh khắc tiếp theo, mắt của Lâm Bối đột nhiên lóe lên, khi chữ ba được Đường Lăng nói ra, cô đột nhiên hướng về phía trước, khiễng chân, mau chóng tiến sát nhắm chuẩn vào môi của Đường Lăng.

Khoảnh khắc môi của cô gần kề môi của Đường Lăng, cô đột nhiên há miệng, hung hăng dùng sức cắn môi của Đường Lăng.

Cô lúc này rõ ràng rất khẩn trương rồi, cho nên cắn cũng không có chút lưu tình, căn rất dùng sức.

Đương nhiên, cô tuyệt đối cũng là cố ý, hôn anh ta? Có chuyện tốt đẹp như thế nào?

Cô không cắn chết anh ta thì thôi, đúng, cô lúc này thật sự muốn cắn chết anh ta.

Cho nên, lúc này cô thật sự dùng sức, cắn rất ác, cô muốn phát tiết lửa giận trong lòng trong khoảng thời gian này ra, lửa giận bị Đường Lăng đè xuống.

Đường Lăng hô khẽ một tiếng, thật sự rất đau, nhưng chính vì cô cắn như thế, cơ thể của anh ta rõ ràng càng thêm sôi sục, ánh mắt của anh ta cũng càng tối đi vài phần.

Anh ta biết cô gái này căn bản không phải cô gái dịu dàng nhu thuận, đương nhiên, ‘trừng phạt’ này của cô, anh ta không để ý, hơn nữa còn khá thích.

Lâm Bối sau khi cắn anh ta một cái, mau chóng muốn lùi lại, nhưng Đường Lăng lại đột nhiên đưa tay, kéo cô lại, khiến cô không thể lùi về sau.

Cắn anh ta mà định trốn như vậy sao? Đó chắc chắn là điều không thể.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK