Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1294

Thuốc trên người anh hiển nhiên đã được giải, vết mẩn đỏ trên da đã biến mất, thân thể cũng trở lại nhiệt độ bình thường, Tô Khiết thấy anh như thế này thì rất yên tâm.

Nhưng mà, lông mày của anh cau lại thật chặt, dường như có chút nặng nề kiềm chế.

Tô Khiết nhìn anh, ánh mắt lóe lên, cô chậm rãi vươn tay giúp đôi mày cau có của anh thẳng ra.

Tuy nhiên, sau khi cô ấn nhiều lần, cô thậm chí cũng không làm giãn được, lông mày của anh dường như còn cau chặt hơn.

Anh rõ ràng đang ngủ, rõ ràng là vô ý thức, nhưng anh…

Anh có bao nhiêu chuyện phiền lòng chứ?

Người này cả đêm hôm qua điên cuồng, còn chưa thỏa mãn sao?

Tô Khiết khẽ cong khóe môi, cầm điện thoại, vừa nhìn thấy thời gian, ánh mắt lại lóe lên.

Tối hôm qua khi cô rời khỏi nhà họ Đường, không ai ngoại trừ Đường Vũ Kỳ biết chuyện, ngay cả Minh Hạo cũng không biết.

Tô Khiết nhìn thấy một tin nhắn trên điện thoại di động của mình, tin nhắn đó là do Đường Minh Hạo gửi, nhưng không có nội dung, là một tin nhắn trống.

Khóe môi Tô Khiết giật giật, cô không về nhà cả buổi tối như thế, bé Hạo tức giận sao?

Hơn nữa, nếu bà cụ Đường biết chuyện, nhất định cũng sẽ rất tức giận nhỉ?

Nội quy nhà họ Đường rất nghiêm khắc.

Cho nên, cô cần gấp rút trở về càng sớm càng tốt.

Lúc này Nguyễn Hạo Thần đã ngủ say, cô biếy tác dụng của thuốc tối hôm qua, cơn điên cả đêm của anh khiến anh chắc chắn rất mệt mỏi.

Cho nên, Tô Khiết không muốn đánh thức anh.

Hai tay Nguyễn Hạo Thần ôm eo cô, Tô Khiết nhẹ nhàng

rời tay ra, nhẹ nhàng xuống giường, sau đó cô phát hiện trong phòng không tìm thấy quần áo của mình.

Tô Khiết đột nhiên nhớ tới tối hôm qua khi ở dưới lầu, Nguyễn Hạo Thần đã xé quần áo của cô ra thành nhiều mảnh.

Sau đó, cô cũng quên Nguyễn Hạo Thần đã đưa cô lên lầu, bế cô trở lại phòng từ khi nào.

Cho nên, đống quần áo rách nát của cô vẫn ở dưới nhà.

Tuy nhiên, may mắn thay, trong tủ của Nguyễn Hạo Thần có những bộ quần áo của cô, được Nguyễn Hạo Thần chuẩn bị cho khi họ kết hôn, nhưng cô chưa bao giờ mặc.

Tô Khiết đi tới tủ quần áo, mở ra, nhìn trong tủ đầy quần áo mới, khóe môi khẽ nhếch, chọn một cái mặc vào.

Kiểu dáng quần áo đẹp, đặc biệt phù hợp với cô, kích thước vừa phải, mặc trên người cô không tệ chút nào.

Tô Khiết hơi nhướng mày, bộ váy này là do Nguyễn Hạo Thần mua khi hai người mới kết hôn.

Khi đó, Nguyễn Hạo Thần làm sao biết được kích thước của cô? Cô nhớ Nguyễn Hạo Thần chưa từng ôm cô bao giờ, Tô Khiết đảo mắt nhìn Nguyễn Hạo Thần đang ngủ trên giường, môi câu lên.

Tô Khiết không ở lại lâu, nhanh chóng rời đi.

Nguyễn Hạo Thần thực sự quá mệt mỏi, ngủ say quá nên không để ý.

Khi Tô Khiết trở về nhà họ Đường đã là bảy giờ, Tô Khiết biết thời điểm này trong ngày, ông cụ Đường và bà cụ Đường sẽ đi tập thể dục buổi sáng, cho nên cô chọn trở về vào lúc này.

Tô Khiết dừng xe, bước nhanh vào đại sảnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK