Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1817

“Là tài xế đưa con tới thôi sao?” Ánh mắt cậu ba Nguyễn lóe lên: “Chỉ có tài xế chứ không còn người khác nữa sao?”

“Ba, con nói cho ba biết con là lén đến đây, mẹ không biết đâu.” Bạn nhỏ Đường Vũ Kỳ không muốn nói dối, cho nên cô bé khéo léo né tránh câu hỏi của Nguyễn Hạo Thần, khéo léo đổi đề tài.

Công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ rất thông minh. Cô bé biết lời nào của mình có thể thành công dời được sự chú ý của ba. Dù sao ba mình ngốc như vậy chắc hẳn phản ứng sẽ không phản ứng nhanh được.

“Mẹ con không biết sao?” Quả nhiên sự chú ý của cậu ba Nguyễn liền dễ dàng bị dời đi. Anh hơi chau mày, bây giờ anh nghĩ tới một vấn đề Tô Khiết không biết đứa bé đến đây sao?

Đường Vũ Kỳ nói cô bé lén đến đây? Là lén đến đấy? Nhưng tại sao cô bé lại lén đến chứ?

Nguyễn Hạo Thần chậm rãi khôi phục một chút chỉ số thông minh của mình, dè dặt nhìn Tô Khiết đứng cách đó không xa.

Tuy nhiên, lúc này phiền phức của Tô Khiết đã giải quyết xong rồi, cô đang đi về phía tòa nhà Tô thị.

Đôi mắt linh động của Đường Vũ Kỳ nhìn Nguyễn Hạo Thần, mang theo vẻ thăm dò nói: “Ba, trước hết ba có thể đừng nói với mẹ được không?”

Bởi vì anh trai lén dẫn cô bé đến đây, mẹ hoàn toàn không biết, hơn nữa anh trai cũng đã nói tạm thời không thể để cho mẹ biết chuyện này.

Anh trai còn nói, mẹ giấu ba chuyện này lâu như vậy, nếu để ba biết được chắc ba sẽ tìm mẹ tính sổ. Cho nên cô bé cần phải phân tán sự chú ý của ba.

Hơn nữa lúc cô bé xuống xe, anh trai còn cố ý dặn cô bé là không thể nói chuyện của anh trai cho ba biết.

Vì thế có rất nhiều chuyện cô bé không thể nói.

“Tại sao?” Cậu ba Nguyễn hơi ngây ra, theo bản năng hỏi ngược lại. Cuối cùng anh cũng nhận con gái nhưng tại sao vẫn không thể để cho Tô Khiết biết chuyện này?

“Bởi vì đây là bí mật giữa hai ba con chúng ta mà.” Phản ứng của công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ rất nhanh nhẹn, lý do này cũng vô cùng ổn.

Mẹ đã dạy không được nói dối, cô bé cũng không muốn nói dối, cho nên những chuyện không thể nói cô bé lựa chọn không nói.

“Được.” Cậu ba Nguyễn nghe được lời của công chúa nhỏ Đường Vũ Kỳ trên mặt không nhịn được mỉm cười, đồng ý rất nhanh. Con gái anh yêu cầu như vậy đương nhiên anh phải đồng ý rồi.

Con gái của anh nói cái gì thì chính là cái đó!

Mắt anh lại nhìn về phía tòa nhà Tô thị. Lúc này Tô Khiết đã bước vào trong không còn thấy bóng dáng của cô đâu nữa.

Cậu ba Nguyễn hơi híp mắt lại. Con gái của anh lớn như vậy rồi mà Tô Khiết vẫn luôn giấu anh, lại cứ không cho anh biết những chuyện liên quan đến con gái?

Tạm thời không cho Tô Khiết biết vừa vặn cũng hợp ý anh. Anh thật muốn xem lúc nào thì Tô Khiết sẽ dự định nói cho anh biết?

Ừm, bây giờ thì chỉ số IQ của cậu ba Nguyễn cũng từ từ khôi phục lại rồi. Cuối cùng anh cũng đã nghĩ tới những chuyện khác, cũng nghĩ tới Tô Khiết rồi.

“Ba tốt nhất, con yêu ba nhất.” Đường Vũ Kỳ reo lên, sau đó hôn lên mặt Nguyễn Hạo Thần một cái.

“Cục cưng, con cũng phải đồng ý với ba một chuyện được không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK