Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1705

Đường Lăng nheo mắt lại nhìn cô, nhìn cánh môi hồng hào của cô, nhớ đến cảm giác vào đêm hôm đó, anh không kiềm chế được mà ép xuống…

Lâm Bối nhìn thấy gương mặt của Đường Lăng càng ngày càng đến gần, hoàn toàn hoảng sợ…

Đường Lăng muốn, muốn làm cái gì vậy?

Anh ta muốn làm cái gì vậy?

“Hai người… Đang làm gì đó?” Đại vương tử đúng lúc đi tới nhìn thấy tư thế của hai người bọn họ, trong lúc nhất thời hoàn toàn kinh sợ.

Đây là tình huống như thế nào đây?

Hai người đó…

Hai người đó?

Đường Lăng nghe thấy giọng nói của đại vương tử thì đột nhiên hoàn hồn, nhanh chóng đứng thẳng người lại, đương nhiên Đường Lăng cũng thuận tiện kéo tiểu vương tử theo.

Đường Lăng cũng không trực tiếp trả lời câu hỏi của đại vương tử, mà là nhìn Lâm Bối, thấp giọng nói: ” Cẩn thận một chút, coi chừng bị ngã.”

Lời nói này của Đường Lăng cũng coi như là trả lời câu hỏi lúc nãy của đại vương tử.

Lời này của Đường Lăng chính là lúc nãy tiểu vương tử thiếu chút nữa ngã xuống, anh chỉ giúp đỡ .

Nếu như là người khác thì chắc chắn sẽ tin tưởng chuyện này, dù sao thì Đường Lăng và tiểu vương tử là hai người đàn ông.

Nhưng mà đại vương tử cũng không tin tưởng.

Đại vương tử không tin là do cũng có nguyên nhân, hai mắt của đại vương tử nhanh chóng nhìn lướt qua người của Đường Lăng và tiểu vương tử, sau khi kinh ngạc thì đột nhiên đã hiểu được mấy phần.

“Được rồi được rồi, anh cũng không cần phải giải thích đâu, tôi biết mà.” Đại vương tử đi đến vỗ vỗ vai Đường Lăng, nở nụ cười sâu xa.

Đường Lăng: “…”

Anh biết cái gì?

Khóe môi của Lâm Bối lại nhịn không được mà co rút, anh cả biết cái gì?

Anh cả cho rằng người khác cũng giống như anh hả?

“Lâm Bối, mắt nhìn không tệ, đàn ông như thế này cũng không dễ tìm đâu, em tuyệt đối đừng có bỏ qua đó nha.” Đại vương tử đi đến trước mặt của Lâm Bối, giọng điệu sâu xa dặn dò.

Dù sao thì người cùng đạo cũng không nhiều, người đàn ông giống như là Đường Lăng thật sự là hiếm có.

Đàn ông tốt như thế này đã bị Lâm Bối cua được, nếu như Lâm Bối không biết trân trọng thì không thể tha thứ được.

Đường Lăng nghe thấy câu nói này của đại vương tử, hai mắt loé lên, đại vương tử biết Lâm Bối là con gái?

Lúc trước anh vẫn cho rằng đại vương tử cũng không biết Lâm Bối là nữ.

Hơn nữa nghe ý này của đại vương tử là đang cực lực muốn tác hợp anh với Lâm Bối ở bên nhau.

Điểm này cũng làm cho Đường Lăng vô cùng vô cùng bất ngờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK