Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1263

“Anh ấy không biết sự tồn tại của các con, nếu như anh ấy biết, nhất định sẽ không nói như vậy, nếu như anh ấy biết anh ấy nhất định sẽ đối xử tốt với các con thật tốt.” Tô Khiết âm thầm thở ra một hơi, cậu ba Nguyễn không có việc gì nói lời tuyệt tình như vậy làm gì? haizzz?

“Ông ấy sẽ đối xử với chúng con như đối với mẹ sao?” Đường Minh Hạo ngước mắt, nhìn về phía mẹ, nhẹ giọng hỏi một cậu.

Tô Khiết liền giật mình, sau đó chậm rãi gật đầu: “Đúng.”

Cô cảm thấy nếu như Nguyễn Hạo Thần biết sự tồn tại của hai đứa con nhất định sẽ rất thích bọn nó.

Tô Khiết nói thật lòng.

Nhưng khuôn mặt của bạn học nhỏ Đường Minh Hạo lại rõ trầm xuống: “Mẹ nói chuyện giúp ông ấy, nói dối gạt người khác.”

Tô Khiết: “…”

Sao lại nói lời này? Cô nói chuyện giúp Nguyễn Hạo Thần, nói dối gạt người khác gì chứ?

“Thái độ của ông ấy đã biết sự tồn tại của con và em gái, cũng không hề đối xử với chúng con như đối với mẹ.” Bạn học nhỏ Đường Minh Hạo nói rất chắc chắn, khi cậu bé nói thì nhìn Tô Khiết một cái: “Nếu không thì ông ấy cũng sẽ không vì mẹ mà không cần đứa nhỏ.”

Tô Khiết: “…”

Đứa nhỏ này dùng lời nói của cô vừa rồi oán giận cô sao? Cô đang gậy ông đập lưng ông?

Đứa nhỏ này thông minh như thế làm gì?

Cậu bé đã nói như vậy, cô còn khuyên thế nào? Dù sao những lời cậu ba Nguyễn nói lúc nãy, Đường Minh Hạo đã nghe thấy toàn bộ.

“Nhưng con biết ở trong lòng mẹ thì con và em gái quan trọng hơn ông ấy.” Đường Minh Hạo nhìn Tô Khiết lại nhanh chóng nói thêm một câu, khi cậu bé nói lời này thì nhẹ nhàng hừ một tiếng, rốt cuộc vẫn là một đứa trẻ.

Tô Khiết: “…”

Con ngươi Tô Khiết nhanh chóng lóe lên, trong lòng vẫn luôn nghĩ như vậy.

Tô Khiết nhìn đôi mắt Đường Minh Hạo tràn đầy mong chờ thì cười khẽ: “Đó là đương nhiên, con và em gái mãi mãi quan trọng nhất ở trong lòng mẹ.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Mãi mãi?” Đường Minh Hạo biết cách tìm từ khóa, lúc này cậu bé nghe được từ mãi mãi trong câu nói của Tô Khiết.

“Ừ, mãi mãi.” Con ngươi Tô Khiết lại lóe lên, sau đó cô gật đầu, hai bé cưng mãi mãi quan trọng nhất trong lòng cô, mãi mãi!!

Chuyện này không bao giờ thay đổi.

“Ý mẹ là nếu ông ấy không nhận tụi con, không thích tụi con thì mẹ sẽ không gả cho ông ấy sao?” Đôi mắt Đường Minh Hạo chớp chớp, đột nhiên hỏi một câu như thế.

Tô Khiết hơi giật mình, khóe môi hơi giật giật, sao cô phát hiện mình tìm con trai nói chuyện phiếm, làm công tác tư tưởng cho con trai, cô vốn khai thông suy nghĩ con trai, kết quả cô lại đi theo kịch bản của con trai?

Đứa nhỏ đang chờ cô trả lời.

Nhưng nếu Nguyễn Hạo Thần không nhận hai bé cưng của cô, không thích hai bé cưng, cô không thể gả cho Nguyễn Hạo Thần.

Lúc này, Đường Minh Hạo dùng vẻ mặt chờ mong nhìn cô chờ đợi câu trả lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK