Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 846

Nguyễn Hạo Thần không tin lời Đường Bách Khiêm nói, nhưng những chuyện liên quan đến Tô Khiết, cho dù anh không tin cũng sẽ điều tra rõ trước.

Lần trước bởi vì hiểu lầm nên nói thư ký Lưu xử lý chuyện ly hôn, hiện tại Nguyễn Hạo Thần làm việc rất nghiêm túc, vô cùng cẩn thận, hiện tại anh tuyệt đối không cho phép xuất hiện bất cứ sai lầm nào.

Đường Bách Khiêm nói Tô Khiết về thành phố A, anh chỉ cần nói người bên thành phố A điều tra một chút là rõ.

Đường Bách Khiêm sửng sốt, anh ta vốn cho rằng Nguyễn Hạo Thần sẽ hoàn toàn nghi ngờ lời nói của mình, hoàn toàn lật ngược cục diện.

Đường Bách Khiêm không nghĩ tới Nguyễn Hạo Thần lại tin, còn nói người bên thành phố A đi điều tra.

Vậy anh ta có được coi là gậy ông đập lưng ông hay không?

Lúc này Đường Bách Khiêm có chút hối hận vì nói như vậy.

Đường Bách Khiêm không biết Nguyễn Hạo Thần cũng không tin tưởng lời anh ta nói, nhưng người của Nguyễn Hạo Thần rất nhiều, cho nên Nguyễn Hạo Thần điều tra một chút để đề phòng, dù sao cũng sẽ không có tổn thất gì.

Trên lầu, tiếng khóc của bạn học nhỏ Vũ Kỳ vẫn tiếp tục.

“Tổ tông nhỏ ơi, con thương xót được không, đừng khóc, con khóc thì ta đau lòng muốn chết, sắp không nhịn được khóc theo con rồi.” Nhạc Hồng Linh thật sự đau lòng, đứa nhỏ này khóc lớn tiếng như vậy, có thể rất mệt hay không? Cổ họng có không thoải mái hay không?

Đường Minh Hạo đứng bên cạnh không nói gì, giống như đang nghe gì đó rất nghiêm túc, dường như tiếng khóc của Vũ Kỳ hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến cậu bé.

“Minh Hạo, con mau dỗ em gái con đi, ngẩn người làm gì?” Nhạc Hồng Linh thật sự không có cách nào khác, cô ấy chỉ có thể nhờ Minh Hạo giúp đỡ.

Nhạc Hồng Linh thấy Minh Hạo đứng ngây người, không khuyên Vũ Kỳ thì có chút kỳ lạ, bình thường Minh Hạo đau lòng cho em gái nhất, bình thường Vũ Kỳ vừa khóc thì Minh Hạo sẽ nghĩ cách dỗ dành, hôm nay sao lại như thế?

Sao một mình đứng đó?

“Phía dưới có chuyện gì xảy ra?” Đường Minh Hạo vẫn không đi dỗ Vũ Kỳ, chỉ đột nhiên hỏi một câu, cậu bé nghe phía dưới có người đang nói chuyện, giọng kia có hơi giống Nguyễn Hạo Thần.

Tuy rằng Minh Hạo và Nguyễn Hạo Thần chưa từng gặp nhau, nhưng Minh Hạo và Nguyễn Hạo Thần nói chuyện qua điện thoại, nhưng giọng nói trong điện thoại sẽ hơi khác nhau, cho nên Đường Minh Hạo cũng không chắc chắn, cậu bé cũng không biết vì sao mình lại nhạy cảm như vậy, nhưng nghe giọng nói có hơi giống Nguyễn Hạo Thần.

Nhưng vì sao Nguyễn Hạo Thần lại ở chỗ này? Nguyễn Hạo Thần tới tìm mẹ sao?

Mẹ nói mẹ và Nguyễn Hạo Thần là hợp đồng kết hôn, đã ly hôn, không còn quan hệ gì với Nguyễn Hạo Thần.

Nếu đã không còn bất cứ quan hệ gì thì vì sao Nguyễn Hạo Thần lại tới tìm mẹ?

Dù sao Minh Hạo còn nhỏ, không biết nhiều về chuyện tình cảm, nhưng cậu bé vẫn cảm giác nếu Nguyễn Hạo Thần mất công tìm mẹ như vậy thì chứng tỏ quan hệ của hai người tuyệt đối không giống như mẹ nói là không còn quan hệ gì cả.

“Chuyện gì xảy ra cái gì?” Nhạc Hồng Linh vẫn luôn dỗ Vũ Kỳ, Vũ Kỳ khóc rất lớn cho nên cô ấy không chú ý tiếng động khác.

Lúc này cô ấy nghe Đường Minh Hạo nói như vậy thì cũng im lặng lắng nghe.

“Hình như thật sự có tiếng động? Chuyện gì xảy ra? Không lẽ kẻ địch chặn cửa?” Nhạc Hồng Linh nghe vậy thì sắc mặt hơi thay đổi, phía dưới thật sự có tiếng động, còn có tiếng lấy súng ra.

Dù sao cũng là phòng bệnh viện nên cách âm cũng không quá tốt, hơn nữa lúc này đám người Nguyễn Hạo Thần đứng ở cầu thang, vì thế tiếng động sẽ khá vang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK