Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1543

“Ông sẽ không sao đâu, về nghỉ ngơi trước đi.” Nguyễn Hạo Thần nhìn cô như vậy vô cùng đau lòng.

Trong tình huống này, cô có ở lại cũng không giúp được gì.

Bây giờ, ông cụ đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt, ai cũng không vào được.

Các y tá trong bệnh viện sẽ theo dõi tình hình, họ còn thuê cả hai y tá chuyên nghiệp nhất cho ông cụ rồi.

Tô Khiết thấy bác sĩ Lý đi vào không nhịn được hỏi một câu. “Khi nào thì tôi được vào thăm ông nội?”

“Cô Tô, trong tình huống này, hai người không nên vào. Hôm nay trừ nhân viên y tế, không ai có thể vào cả. Tình trạng của ông Tô đã ổn định, nếu không bị đả kích sẽ không có việc gì. Cô Tô có thể yên tâm về nghỉ ngơi.”

“Đi thôi.” Sau khi bác sĩ Lý rời đi, Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết cùng trở về.

Lúc xuống tầng, Tô Khiết nhận được điện thoại của Hứa Dinh Dinh.

“Khiết Khiết, chuyện gì thế? Khoảng thời gian tớ đi đã xảy ra chuyện gì? Sao trên mạng toàn thấy đưa tin về cậu thế?” Thời gian trước, Hứa Dinh Dinh từng đến một khu vực rất hẻo lánh, lạc hậu ở Tân Cương. Ở đây cô đã bỏ tiền tài trợ cho một trường học, hàng năm vẫn thường ghé qua thăm.

Ở đó không có Internet, thế nên gần đây Tô Khiết xảy ra chuyện gì, cô hoàn toàn không biết.

“Không có việc gì lớn, đều đã giải quyết xong, khi nào cậu vê?” Tô Khiết nghe được tiếng của Dinh Dinh thì tâm tình liên nhẹ nhõm.

“Tớ về rồi, vừa xuống máy bay đã nghe được tin tức về cậu, cậu đang ở đâu? Chúng ta gặp nhau đi.” Hứa Dinh Dinh cảm thấy cần phải tìm hiểu rõ tình hình. Cô mới rời đi một thời gian, mà mọi chuyện đã thay đổi đến chóng mặt.

Trong khoảng thời gian này cô đều không thể ở cùng Khiết Khiết.

“Tịch Xuyên đâu, chẳng phải anh ta đi cùng cậu sao? Vừa xuống máy bay cậu liền ném anh ta đi rồi à?” Tô Khiết biết lần này cô đi cùng Tịch Xuyên. Nếu vừa xuống máy bay, anh ta nhất định đang ở chung một chỗ với Dinh Dinh.

Nguyễn Hạo Thần nghe cô nhắc tới Tịch Xuyên, lông mày khẽ nhướng lên. Cuộc điện thoại này là người phụ nữ của Tịch Xuyên gọi tới?

“Kệ anh ấy đi, tớ sẽ để anh ấy vê trước. Chúng ta gặp nhau ở chỗ cũ nhé!” Hứa Dinh Dinh nhìn Tịch Xuyên ở bên cạnh một cái. Tịch Xuyên cũng đang nhìn cô, mặt đầy vẻ bất mãn, còn mang mấy phần tủi thân.

Cô vừa xuống máy bay liên đá hắn luôn.

“Được, vậy gặp ở chỗ cũ.” Tô Khiết cười, tâm tình khá lên rất nhiều.

Nguyễn Hạo Thần vốn không muốn để cô rời đi, anh cũng không định đưa cô về nhà họ Đường. Nhưng giờ thấy cô tinh thân thoải mái còn mang nét cười, anh do dự một lát, cuối cùng cũng không ngăn cản.

Lúc Tô Khiết tới, Hứa Dinh Dinh vẫn chưa thấy đâu, dù sao đi từ sân bay ra, cũng hơi xa.

Vừa vặn đến giờ ăn trưa, Tô Khiết biết Dinh Dinh là quỷ tham ăn nên vẫn chờ cô đến.

Đây là một cửa hàng bình dân, trang nhã lại yên tĩnh, cô và Dinh Dinh đều rất thích

Tô Khiết gần đây có chút mệt mỏi, liên gọi một ly cà phê để làm cho đầu óc tỉnh táo hơn.

Đúng lúc nhân viên phục vụ bưng cốc cà phê đi ra, thì một người phụ nữ đột nhiên bước tới, trực tiếp đụng vào nhân viên phục vụ kia.

Cốc cà phê cứ như thế hướng người Tô Khiết đổ xuống.

Con ngươi Tô Khiết chợt loé lên, nghiêng người, nhanh chóng tránh đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK