Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 570

Mắt Hứa Dinh Dinh hơi lóe lên, đang định giải thích với anh.

“Ba phải cưới mẹ thì mới làm ba chúng con được.” Nhưng Hứa Dinh Dinh chưa kịp mở miệng, thì Đường Minh Hạo đã giành trả lời trước rồi.

“Ừm, ừm, cưới chứ, tất nhiên ba phải cưới mẹ rồi.” Giờ Tịch Xuyên thật sự rất vui, rất hưng phấn, trên mặt tràn đầy ý cười không hề che giấu, anh và cô đã có con với nhau rồi, sao có thể không cưới chứ.

Tịch Xuyên cảm thấy chuyện này hưng phấn như vậy, không thể để mình anh vui vẻ được, nên định thông báo cho mọi người, để mọi người vui vẻ cùng anh.

Tịch Xuyên lấy điện thoại ra gọi cho Nguyễn Hạo Thần trước, vì anh và anh ấy là ở bên nhau nhiều nhất, nên người đầu tiên mà anh muốn chia sẻ niềm vui này chính là anh ba nhà anh.

“Anh ba, em làm ba rồi, em có con trai và con gái rồi.” Điện thoại vừa kết nối, Tịch Xuyên đã vui vẻ hét lên, giọng nói không chỉ có sự hưng phấn, mà còn tràn đầy khoe khoang nữa.

Hứa Dinh Dinh sửng sốt, cô thật sự không ngờ rằng, Tịch Xuyên lại gọi cho Nguyễn Hạo Thần nhanh như thế.

Nguyễn Hạo Thần sẽ không suy nghĩ lung tung chứ? Liệu anh ta có nghi ngờ không? Đến lúc đó cô có bị anh ta phát hiện ra không…

Trong lòng Hứa Dinh Dinh lo lắng, nhưng giờ Tịch Xuyên lại rất vui vẻ: “Anh ba, em thật sự không ngờ rằng, may mắn lại tới đột ngột như vậy, giờ em thật sự rất phấn khích, rất vui vẻ.”

Đầu bên kia, cậu ba Nguyễn sửng sốt, rồi câm điện thoại để trước mặt nhìn thử, xác nhận rằng là Tịch Xuyên gọi tới, anh mới khẽ nhíu mày: “Cậu vẫn chưa tỉnh ngủ à?”

Ý nói cậu đang mơ à?

“Anh ba, em không nằm mơ đâu, em nói thật đó, em thật sự làm ba rồi, em có một cặp bé con rất đáng yêu, xinh xắn, ngoan ngoãn, lại thông minh nữa, anh ba à, anh không biết tụi trẻ làm người khác yêu thích thế nào đâu, dáng vẻ mềm mại trắng trẻo đó có thể làm tim người khác tan chảy đó.” Giờ giọng nói của Tịch Xuyên đã hưng phấn đến mức sắp bay lên rồi.

“Anh ba, em nói cho anh biết, bọn trẻ là thai long phượng, anh ba à, anh nói xem sao số em lại tốt thế chứ, ha ha ha… Em cảm thấy ông trời thật sự quá ưu đãi cho em rồi.” Tịch Xuyên không khỏi cười lớn nói.

Hứa Dinh Dinh thấy Tịch Xuyên đắc ý khoe khoang với cậu ba Nguyễn, thì khóe miệng không khỏi co giật, nếu nói tới thì cậu ba Nguyễn cũng được xem là ba trên danh nghĩa của hai bé con, còn Tịch Xuyên thì thật sự chẳng có thứ gì cả.

Cô thật sự không biết, anh lấy đâu ra mặt mũi để khoe khoang với cậu ba Nguyễn như thế?

Nhưng giờ Tịch Xuyên đang gọi cho cậu ba Nguyễn, tất nhiên Hứa Dinh Dinh sẽ không tiện ngắt lời anh.

Đầu bên kia, mắt Nguyễn Hạo Thần hơi lóe lên, rồi mím môi, không biết tại sao khi nghe Tịch Xuyên khoe khoang với anh như vậy, trong lòng anh bỗng thấy hơi buồn bực, rất khó chịu.

“Trước đây cậu bị tai nạn xe, mất đi một phần ký ức, cậu chắc chắn cậu không bị người khác lợi dụng sơ hở chứ?” Trước giờ Nguyễn Hạo Thần luôn làm việc chu toàn, dù gì chuyện này cũng tới quá đột ngột, và kỳ lạ, nên không loại trừ khả năng nào cả.

“Anh ba à, chuyện này sẽ không như vậy đâu, em tin cô ấy mà, cảm giác này thật sự rất đặc biệt, em tin cô ấy sẽ không lừa em” Giờ giọng nói của Tịch Xuyên đã tràn đầy dịu dàng, ngọt ngào đến mức làm người khác phát ngấy.

Hứa Dinh Dinh nghe Tịch Xuyên nói thế thì sửng sốt, trong lòng hơi xúc động, lần trước ở sân bay, anh không hề nhận ra cô, cô biết đến giờ anh vẫn chưa nhận ra cô luôn.

Phải nói là anh không nhớ ra cô, nhưng anh lại tin cô!

Anh ngừng lại một lát, liếc nhìn Hứa Dinh Dinh rồi chậm rãi bổ sung thêm một câu: “Cho dù đây là trò đùa, em cũng rất vui.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK