Mục lục
Cô vợ câm quá bá đạo - Tô Khiết (Dị Bản)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 986

Tô Khiết nhìn Nguyễn Hạo Thần, ánh mắt lóe lên, vừa nãy ở trên xe ông cụ đã nói tình hình ngay trước mặt anh, với sự tinh ranh của mình, anh không thể không biết chuyện gì đang xảy ra, cho nên rõ ràng lúc này anh đang cố ý.

“Tôi tưởng chỉ là bữa cơm gia đình chứ?” Dưới ánh nhìn kinh hãi không hiểu chuyện gì của mọi người, Nguyễn Hạo Thần chậm rãi bổ sung, câu nói này của cậu ba Nguyễn đã …

Lời nói của cậu ba Nguyễn khiến người ta mơ hồ.

Nếu đã là bữa cơm gia đình, tại sao Nguyễn Hạo Thần lại xuất hiện?

Nguyễn Hạo Thần trở thành người của nhà họ Tô từ khi nào?

Đương nhiên, những người ngồi ở đây đều là những người thông minh, ngay lập tức liền hiểu được ý tứ của Nguyễn Hạo Thần, nếu Nguyễn Hạo Thần đã nói đây là bữa cơm gia đình, vậy thì những người khác không nên tồn tại.

“Chúc mừng tổng giám đốc đã bình phục. Vì là bữa cơm gia đình nên chúng tôi sẽ không làm phiên nữa, hôm khác sẽ cùng tổng giám đốc ăn mừng.” Giám đốc Lý hiểu ý, vội vàng đứng lên chào tạm biệt.

Mấy người khác cũng đứng dậy chào đi.

Vốn dĩ mọi người nhìn thấy ông cụ Tô thì đều có chút không thoải mái, giờ Nguyễn Hạo Thần lại xuất hiện nói như vậy, bọn họ tự nhiên không dám ở lâu hơn.

Màn kịch bức cung còn chưa chính thức bắt đầu thì đã kết thúc vì sự xuất hiện của Nguyễn Hạo Thần.

Sự xuất hiện của Nguyễn Hạo Thần lập tức đảo ngược tình thế.

Tô Trung Dung có chút sững sờ, nhất thời không phục, không hiểu vì sao Nguyễn Hạo Thần lại xuất hiện trong biệt thự nhà họ Tô, cũng không hiểu rốt cuộc Nguyễn Hạo Thần có ý gì.

Tuy nhiên, đối với ông ta, Nguyễn Hạo Thần tồn tại như một vị thần vậy. Vào thời điểm này, mặc dù Nguyễn Hạo Thần đã phá hỏng kế hoạch của ông ta, thế nhưng một câu ông ta cũng không dám nói lại.

Từ lúc Nguyễn Hạo Thần xuất hiện, ánh mắt Tô Nghiên Nghiên hoàn toàn dán vào trên người anh, một giây cũng không rời đi, trong mắt rõ ràng có thêm vài phần hưng phấn và kích động.

Vừa nãy nghe Nguyễn Hạo Thần nói đến bữa cơm gia đình cho nên cô ta nghĩ Nguyễn Hạo Thần đến đây vào lúc này là vì mình.

“Nghiên Nghiên, con quen Nguyễn Hạo Thần à?” Lưu Vũ nhìn thấy biểu cảm của Tô Nghiên Nghiên, trên mặt có chút chờ mong, suy nghĩ của bà ta lúc này cũng giống như Tô Nghiên Nghiên vậy, cho rằng Nguyễn Hạo Thần đến nhà họ Tô lúc này là vì Tô Nghiên Nghiên.

Họ đều cho rằng cậu ba Nguyễn có cảm tình với Tô Nghiên Nghiên.

Dù sao thì ngoài Tô Nghiên Nghiên ra, bọn họ thật sự không nghĩ ra được trong nhà họ Tô còn ai có thể khiến cậu ba Nguyễn yêu thích được nữa.

“Dạ, có biết.” Tô Nghiên Nghiên lúc này hoàn toàn ngẩn ra nhìn anh rồi, nghe được lời của Lưu Vũ, tùy tiện đáp lại một câu, lần trước trong bữa tiệc, cô đã nhìn thấy Nguyễn Hạo Thần, thế cũng coi như có quen biết rồi.

Nhưng rõ ràng là Tô Nghiên Nghiên đã quá tự đa tình rồi, Nguyễn Hạo Thần lúc đó còn không thèm nhìn cô lấy một cái.

“Vậy cậu ba Nguyễn lân này tới là để gặp con à?” Lưu Vũ nghe Tô Nghiên Nghiên nói vậy, còn tưởng rằng Tô Nghiên Nghiên và Nguyễn Hạo Thần có quan hệ không bình thường, lúc này vẻ mặt Lưu Vũ càng thêm hưng phấn.

Nếu cậu ba Nguyễn yêu Nghiên Nghiên nhà bà, cưới Nghiên Nghiên nhà bà, vậy thì sau này họ sẽ…

Giờ phút này, Lưu Vũ càng nghĩ càng hưng phấn, càng nghĩ càng kích động.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK